Mạnh Lưu Cảnh, bạch nguyệt quang của cậu là ai? Vừa đến nơi, việc đầu tiên cả nhóm làm là lao ngay vào tiệm net để tra điểm thi. Mạnh Lưu Cảnh trong lòng đã tính nhẩm ra điểm số, nên không quá căng thẳng. Ngược lại, Bùi Dung Triệt và Bạch Tuế An căng thẳng đến cực điểm, hai người ngồi trước máy tính, liên tục xoa tay nhưng chần chừ mãi không dám nhập số báo danh. Ngụy Thanh Chu đã tra xong, 730 điểm, gần như không thể tin nổi. Nàng đối với thành tích của mình khá bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy Mạnh Lưu Cảnh đang ngồi dựa vào ghế, mở trò chơi lên thì đột nhiên cảm thấy lo lắng. "Cậu xem xong rồi?" Nàng hỏi. Mạnh Lưu Cảnh chú ý đến bàn tay đang siết chặt của Ngụy Thanh Chu, cảm thấy hơi buồn cười, cố ý trêu: "Ừ, xong rồi, 650 điểm, không đủ điểm chuẩn." Ngụy Thanh Chu lập tức cắn môi, giọng nói có chút run rẩy: "Cậu..." Mạnh Lưu Cảnh quay lại đối diện với nàng, cười đến mức rạng rỡ: "Tớ thì sao?" Ngụy Thanh Chu ngây người trong giây lát, sau đó cố gắng kìm nén cảm giác hụt hẫng: "Không sao... Tớ chỉ muốn nói, cậu đừng buồn." Mạnh Lưu Cảnh không nỡ tiếp tục trêu đùa nữa, liền mở lại giao diện điểm số và đưa cho nàng xem: "Có thể tiếp tục ở bên cậu, tớ sao có thể buồn được?" Màn hình máy tính bị xoay về phía nàng. Khi nhìn rõ điểm số, Ngụy Thanh Chu lập tức bật dậy, vẻ mặt tràn đầy vui mừng: "Chúng ta có thể ở bên nhau!" Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt nàng sáng rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-luu-canh-bon-mua-binh-an/4623021/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.