Hoàng Phủ Tâm Nghiên chưa kịp về đến nhà thì đã nhận được cuộc gọi của cha.
"Rốt cuộc là con làm cái gì ở ngoài thế? Sao lại chọc giận Tề gia? Con có biết không hả? Tê gia chuẩn bị đến thành phố Bạch để phát triển, bây giờ tất cả các gia tộc đều đang cạnh tranh để được hợp tác với bọn họ đó!"
"Chúng ta ở địa vị thấp, khó khăn lắm mới có được cơ hội gặp mặt với Tề lão gia tử vào ngày mai, nhưng mà vừa nấy quản gia của Tề gia vừa nói cho cha biết là cuộc gặp bị huỷ bỏ?! Nói là con đắc tội với Tề gia, sau này cho dù Tề gia có bất cứ dự án nào thì cũng không hề liên quan gì tới chúng ta đó!"
"Rốt cuộc là con đã làm gì hả?! Ngày nào cha cũng dặn đi dặn lại! Tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì trong thời điểm quan trọng, con còn dám đi ra ngoài mà hống hách như thế! Sợ Hoàng Phủ gia chúng ta chết không đủ sớm à?!"
"Con nói thật cho cha biết! Cái tên công tử Tề gia đó! Có phải con thông đồng với cậu ta không?”
DỤ "Cha! Sao cha có thể nói vậy chứ?!"
Hoàng Phủ Tâm Nghiên bắt máy xong còn chưa kịp nói một câu nào thì đã bị măng thẳng mặt một tràng, nên cũng có hơi tủi thân.
"Con cũng đâu biết Tề gia đứng sau Lý Cảnh Thiên chứ!"
Cô ta nói lại chỉ tiết chân tướng mọi chuyện một lần nữa, Hoàng Phủ Nghị vốn đang giận dữ cũng hơi im lặng.
Vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3420474/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.