Bầu không khí ngượng ngùng kéo dài hơn mười giây, Quả Nhi mỉm cười duyên dáng mời Lý Cảnh Thiên ngồi lên trên ghế sô pha, còn cô thì ngồi ngay ngắn bên cạnh anh. 
“Nhanh lên! Còn ngây ra đó làm gì? Cần quỳ xuống thì quỳ, cần gọi người thì gọi.” 
Hoàng Phủ Tâm Nghiên không chút cử động, cô gái bán hàng cũng quỳ xuống trước người ta, giảo biện nói: 
“Cho dù trong thẻ có tiền, cũng không thể chứng minh rằng thẻ này là của các người! Nói không chừng là mấy người nhặt được cũng nên! Đúng! Không sai! Chắc chăn là nhặt được!” 
Lý Cảnh Thiên vốn không muốn lãng phí thời gian với đám người này, nhưng nhìn thấy Quả Nhi lại vô cùng hưng phấn, Hoàng Phủ Tâm Nghiên quả thực cũng quá đáng, nên anh cũng không ngại chơi với bọn họ. 
“Trung tâm thương mại này là sản nghiệp của Tề gia phải không? Cô thân là nhân viên mà thẻ của Tề gia cô cũng không nhận ra sao?” 
Nứ nhân viên bán hàng sửng sốt! Thẻ của Tề gia?! Cô giật mình lập tức cầm chiếc thẻ trên tay xem xét kỹ lưỡng. 
Hoàng Phủ Tâm Nghiên lại xua tay, Daisy phía sau lập tức lấy ra một tấm thẻ màu xanh đậm. 
“Thẻ của Tề gia phải không? Vừa hay, tôi cũng có một cái, cô tới xác nhận thử ụ xem 
Tay trái cô bán hàng cầm một tấm thẻ màu đen, còn tay phải cầm một tấm thẻ màu xanh đậm, làm cô bối rối tột độ! 
Thời nay...thẻ của Tề gia vô giá trị như thế sao? 
'Tấm thẻ này của Hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3420472/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.