Hạ Hầu Thanh sửng sốt: “Cô mắng tôi?” 
"Tôi nói chứ cô gái này, rốt cuộc cô tìm sư huynh của tôi làm gì? Không có chuyện gì thì đi mau đi! Bọn tôi rất bận rộn đấy!” 
Hạ Hầu Thanh thấy Quả Nhi hạ lệnh đuổi khách, cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. 
Nhất định là cô ấy bị cô ả Âu Dương Thiến kia kích thích. 
Từ bao giờ mà cô ấy trở nên ngang ngược như thế này chứ. Cô ấy tự nhận mình được dạy dỗ tới nơi tới chốn, nhưng từ sau khi gặp được Lý Cảnh Thiên, không biết vì sao lại luôn không khống chế được cơn giận của mình. 
Cô ấy hít sâu một hơi mới miễn cưỡng bình tĩnh lại được. 
"Tôi tới đây là muốn hỏi anh, mấy ngày nay, Nhược Hoa có gọi điện cho anh không?” 
Lý Cảnh Thiên vừa nghe vậy thì lập tức hiểu ra! 
Anh nhướn mày nhìn người trước mặt: “Cô muốn hỏi về tiền cược của bốn sự kiện kia hả? Cô ấy nói cho tôi biết rồi.” 
Hạ Hầu Thanh giật mình, không kìm được mà nhìn thẳng vào mắt Lý Cảnh Thiên, định tìm ra thứ gì đó trong ánh mắt ấy. 
".. Anh thấy thế nào?” 
Lại chủ động tới hỏi luôn? 
Lý Cảnh Thiên cảm thấy hơi kì lạ. 
Bốn sự kiện kia, bất kể là chuyện nào đối với Hạ Hầu Thanh mà nói đều rất mất mặt. Hẳn là cô sẽ phải ngậm miệng không nói gì mới đúng, sao giờ ngược lại, tự mình tìm tới cửa? 
"Rốt cuộc là có chuyện gì? Nói đi! Tôi không rảnh đoán suy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405146/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.