Hạ Hầu Thanh cũng đã không còn khí thế dạy bảo như vừa nãy nữa, hai cánh tay rút lại, giống như một chú chim vừa bị chịu uất ức vậy. 
“Cậu đang nói cái gì vậy? Tớ không biết gì cả.” 
Thượng Quan Nhược Hoa lại không hề có ý định tha cho cô ấy, cô cười vui sướng nói: 
“Anh Cảnh Thiên không màng danh lợi, đã trở thành danh y đứng đầu ở thành phố Bạch. Trong bốn việc mà chúng ta đã bàn bạc kia, cậu định làm chuyện nào trước?” 
Nghĩ tới bốn chuyện đặt cược đó, hai má Hạ Hầu Thanh lại càng đỏ hơn. 
Cúi đầu nhận lỗi, bưng trà rót nước, lên giường thị tẩm, sinh con đẻ cái,…. 
Bây giờ cô ấy vô cùng hối hận, tại sao lại cược với Nhược Hoa như vậy. 
Thượng Quan Nhược Hoa không chịu buông tha: “Cúi đầu nhận thua, bưng trà rót nước….mấy chuyện này đều chẳng cần kỹ thuật gì cả, anh Cảnh Thiên cũng sẽ không thích. Muốn sinh con đẻ cái thì phải lên giường thị tẩm trước. Cho nên….” 
Hai má của Hạ Hầu Thanh đỏ bừng xấu hổ. 
“Đó chỉ là nói đùa thôi, cậu coi là thật à! Hơn nữa, hiện giờ chỉ có Âu Dương Hoằng Thái thừa nhận anh ấy là danh y đứng đầu, căn bản không được tính.” 
Thượng Quan Nhược Hoa thừa dịp hỏi: “Được, vậy cậu nói xem, thế nào mới tính?” 
Hạ Hầu Thanh đảo đảo mắt. 
“Trừ phi chính miệng Vân Trung Sơn thừa nhận!” 
Thượng Quan Nhược Hoa bất đắc dĩ cười khổ, điệu bộ này của Thanh Thanh căn bản không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405118/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.