Cả hiện trường im lặng trong chốc lát.
Đến cả Quan Lỗi cũng không ngờ tới Lý Cảnh Thiên lại chặt đứt tay của người khác chỉ vì lý do quá đáng như vậy.
“Nghỉ ngơi được chưa vậy? Chúng ta tiếp tục nhé?”
Cuối cùng trong ánh mắt của Tần Cảm cũng đã thấy được sự hoảng sợ và tuyệt vọng!
Dựa theo quy tắc của cuộc thi, chỉ cần chưa bị đánh xuống khỏi võ đài thì trận đấu vẫn chưa kết thúc.
Mà anh ta chỉ là bị chặt đứt hai cánh tay, còn người lại vẫn còn trên võ đài.
Nhưng hiện giờ anh ta đã không còn bất kỳ năng lực tấn công nào nữa, điều đó có nghĩa là chỉ cần Lý Cảnh Thiên không dừng tay, thì anh ta sẽ tiếp tục bị đánh cho tới chết!
Giây tiếp theo, tất cả mọi người đều nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ trên võ đài -------
Tần Cảm kinh hãi tới mức bò về phía rìa võ đài, vì bị gãy mất hai cánh tay, nên chỉ có thể dùng cơ thể nỗ lực di chuyển y như giun đất.
Còn Lý Cảnh Thiên thì đứng ngay cạnh anh ta, nhìn anh ta đầy ẩn ý, khóe miệng còn nở một nụ cười thản nhiên.
Tất cả mọi người đều rùng mình sợ hãi.
Biểu cảm đó giống như một nam tử hán đang trêu chọc gái nhà lành vậy: “Em gái, em nên nghe lời ông lớn đi!”
Trong lúc mọi người đang chờ xem Lý Cảnh Thiên sẽ làm gì tiếp theo thì đột nhiên, một chùm tia sáng bạc vụt qua!
Vù-----
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405115/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.