Chương trước
Chương sau
Trong đại sảnh dưới lầu, bốn năm người đàn ông với dáng vẻ hung tợn đang dửng dưng ngồi trên ghế sa lon như ở nhà mình. Âu Dương Thành còn sai người hầu bưng rất nhiều trà bánh tới rồi đích thân hầu hạ mấy người này.

Người hầu của Âu Dương gia đều ngơ ngác.

Bọn họ làm việc ở Âu Dương gia lâu như vậy mà có bao giờ nhìn thấy Âu Dương Thành tự làm việc này?

Trước nay họ chưa từng thấy ông ta khách sáo với người nào như vậy.

Âu Dương Hoằng Thái đi xuống lầu thì nhìn thấy con trai mình bày ra vẻ mặt nịnh nọt đó.

Nhưng việc này liên quan đến Chấn Thiên Môn nên ông cố nén lửa giận mà hỏi: "Không biết phải xưng hô các vị như thế nào?"

Người đàn ông cầm đầu quan sát Âu Dương Hoăng Thái từ trên xuống dưới.

"Con của ông đánh người của tôi bị thương, tôi đến tìm cha ông ta để tính tiền thuốc men."

Âu Dương Hoằng Thái vốn cho là những người này không dễ nói chuyện, còn đang nghĩ phải ứng phó thế nào, không ngờ đối phương mở miệng đã nói ra yêu cầu của mình.

Vậy chuyện này dễ xử lý hơn rất nhiều.

"Đánh người thì đương nhiên phải bồi thường, đây là điều hiển nhiên. Chỉ cần các người có thể cung cấp chứng cứ thằng con trời đánh của tôi đánh người và chỉ tiết các khoản nằm viện thì tôi không chỉ bồi thường tiền thuốc men mà còn chuẩn bị một số tiền coi như bồi thường tổn thương tỉnh thần và phí xin lỗi. Sau đó bắt nó đích thân đến nhà tạ lỗi."

Lời nói này của Âu Dương Hoằng Thái quá cẩn thận, lập tức chuẩn bị hết mọi khả năng.

"Nhưng nếu các người không lấy ra được chứng cứ và cũng không có chỉ tiết khoản chỉ nằm viện... Vậy ngại quá Âu Dương Hoằng Thái này làm buôn bán cả



đời, người trong giới kinh doanh đều biết xưa nay tôi không chỉ tiền lung tung!"

Âu Dương Hoằng Thái rất uy nghiêm, cho dù ngồi trên xe lăn cũng mang theo khí thế đỉnh cao.

Nếu là người bình thường bị khí thế của Âu Dương Hoăng Thái đè ép thì nhất định sẽ thỏa hiệp. Nhưng những người của Chấn Thiên Môn đều lăn lộn giữa sự sống và cái chết, có cảnh nào mà chưa từng thấy qua? Tất nhiên sẽ không bị mấy câu của Âu Dương Hoằng Thái hù doạ.

Người đàn ông cầm đầu nhếch khóe miệng, cười cười mang đầy thâm ý.

"Đây chính là chứng cứ, xem một chút đi!"

Âu Dương Hoằng Thái nghỉ ngờ tiếp nhận điện thoại, hình ảnh trên đó làm ông trực tiếp trợn to hai mắt.

Hai bóng người đang quấn xà nẹo với nhau...

Có thể thấy rõ một người trong đó chính là Âu Dương Thành!

Trong đầu Âu Dương Hoằng Thái đột nhiên hiện ra bốn chữ —— Dụ dỗ đe doạt

Người đàn ông cầm đầu nhận lại điện thoại rồi lạnh giọng mà nói: "Người này là em gái tôi, là con gái nhà lành trong sạch, bây giờ lại bị con của ông chà đạp. Nếu tôi tung đoạn video này ra thì Âu Dương gia các người không chỉ phải bồi thường chút tiền thuốc men này thôi đâu."

Âu Dương Hoằng Thái giận tím mặt.

Thằng súc sinh này, biến mất nhiều ngày qua là đi làm chuyện bẩn thỉu như vậy saol

Ông cố gắng ổn định tinh thần. Ông không thể để đoạn video này truyền ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.