Dựa theo ý của Lý Cảnh Thiên thì căn bản không có loại dược liệu tên là cỏ Bách Ức này, là Thượng Quan Nam cố ý nói ra để lừa gạt ông?
Một người là vãn bối tự nhận có thể nhìn thấu giới kinh doanh, một người là Lý Cảnh Thiên đã cứu nhà mình vô số lần. Ông nhất thời không quyết định được...
Nhìn thấy Âu Dương Hoằng Thái do dự, trong lòng Thượng Quan Nam quýnh lên.
"Hắn là một tên không có cả giấy chứng nhận hành y, bác trai, sao bác có thể tin tưởng hắn chứ? Loại người này không khác gì đám mãi nghệ đầu đường! Hai nhà chúng ta đã có giao tình nhiều thế hệ, chẳng lẽ bác không tin tôi mà lại đi tin hắn sao?"
Âu Dương Hoằng Thái hơi nhíu mày lại, lập tức phản bác.
"Mãi nghệ đầu đường? Nhưng chính là người 'Mãi nghệ' này đã ba phen mấy bận cứu mạng cháu gái tôi. Hai nhà chúng ta đúng là có giao tình, nhưng giao tình này..."
Ông không tiếp tục nói là giữ lại mặt mũi cho hai nhà.
Ai cũng biết cái gọi là giao tình nhiều đời này chỉ là nói mà thôi. Khi ảnh hưởng đến lợi ích thì ai cũng chạy nhanh hơn thỏ.
Thử hỏi xem tình nghĩa với một gia tộc không phải dùng ích lợi thật lớn để đổi lấy sao?
Thượng Quan Nam cũng biết ý của Âu Dương Hoằng Thái nên không nói thẳng ra mà chỉ lui một bước.
"Nếu như bác cảm thấy 3% cổ phần còn nhiều thì tôi cũng chỉ cần 1%. Bác cũng có thể đi hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405093/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.