Chương trước
Chương sau
Lý Cảnh Thiên sững sờ.

Cái con bé này thật sự học hư rồi!

Há miệng ra là toàn nói mấy câu động trời!

"Sư huynh, đã lâu rồi anh không ở chung với em... Trước kia là Thượng Quan Nhược Hoa, hiện tại lại là Âu Dương Thiến... Anh không biết ánh mắt Thượng Quan Nhược Hoa nhìn em giống như muốn ăn thịt em vậy đó, anh phải làm chủ cho em..."

Nhớ tới mỗi lần Thượng Quan Nhược Hoa gọi điện thoại đến luôn hỏi cô đủ thứ chuyện, trong lòng Quả Nhi rất khó chịu.

Rõ ràng cô mới là người thân cận nhất của sư huynh, làm giống như cô là bồ nhí vậy!

Mà Thượng Quan Nhược Hoa lại như bà cả vênh mặt hất hàm sai khiến cô.

Lý Cảnh Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, lần đầu tiên may mắn vì năm nhà đều từ hôn với mình.

Nếu hôn ước không bị huỷ thì anh một hơi cưới năm người phụ nữ, cộng thêm Quả Nhi thì chẳng phải cái nhà này bị lật nóc luôn sao?!

Khó trách đế vương cổ đại chết sớm...

Quả Nhi không chịu bỏ cuộc, lúc đang mê ly thì lại nghe thấy một giọng nói uyển chuyển của phụ nữ không biết từ đâu truyền đến.

"Công tử... Tôi... Tôi có thể đi ra không?"

Giọng nói từ đâu ra vậy?! Quả Nhi nhìn quanh một vòng mà vẫn không phát hiện kẻ nào.



Lý Cảnh Thiên dẫn cô đến phòng luyện công rồi bảo cô kéo màn cửa lại không để tia sáng nào lọt vào, sau đó anh đốt hương An Hồn lên.

Mùi thơm quanh quẩn, ngón tay Lý Cảnh Thiên bắn ra một tia sáng trắng bay thẳng về hướng hương An Hồn.

Một giây sau, một nữ quỷ không đầu hiện ra.

Quả Nhi giật nảy mình, mặc dù biết Thiên Y cũng chữa bệnh cho quỷ, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy quỷ.

Mà còn là một nữ quỷ không đầu!

Cô lập tức trốn ra sau lưng Lý Cảnh Thiên.

"Sư huynh! Cái này cái này cái này... Đây là thứ quỷ gì vậy?"

Lý Cảnh Thiên còn chưa lên tiếng thì nữ quỷ kia đã tự trả lời.

"Cô nương này, xin cô ăn nói cẩn thận. Tôi không phải thứ quỷ gì."

???

Cả phòng đều an tĩnh.

Hình như đã phát giác mình nói sai, nữ quỷ không đầu kia lại mở miệng nói: "Ý tôi là tôi là thứ quỷ thật."



Nói xong nữ quỷ lại cảm thấy không đúng lắm, lập tức bổ sung: "Tôi là một con quỷ."

Quả Nhi sững sờ.

Cô không nói tôi cũng biết mà!

Vấn đề là cô là quỷ gì?

Lý Cảnh Thiên lôi kéo Quả Nhi ngồi xếp bằng ở đối diện nữ quỷ rồi giải thích cho cô nghe chuyện tối hôm qua.

Thì ra đây là nữ quỷ không đầu mà anh gặp phải trên mảnh đất trống lúc đuổi quỷ tối hôm qua.

Cô ta là một trong những cô hồn dã quỷ bị hương hỏa của đại sư hấp dẫn đến, trên người có oán khí nặng nhất, lực công kích cũng mạnh nhất.

Linh hồn không trọn vẹn trên người Âu Dương Thiến gặp phải nữ quỷ không đầu này chỉ né hai lần rồi nấp vào, rõ ràng là rất e ngại.

Cho nên anh sinh ra ý tưởng mới, cuối cùng vung tay lên làm thân thể của nữ quỷ trở nên trong suốt, không phải anh đánh cô ta hồn phi phách tán mà là thu vào chân khí của mình để mang về hỏi rõ.

Quả Nhi không hiểu ra sao.

"Nhưng cô ta không có đầu, làm sao nói được vậy?"

Nữ quỷ kia lại cười khẽ một tiếng.

"Cô hồn dã quỷ sớm đã đột phá hạn chế của thân thể, chỉ cần hồn phách của chúng tôi vẫn còn thì dù chỉ còn một sợi tóc cũng có thể truyền âm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.