Hạ Hầu Thanh dùng mắt ra hiệu cho Lý Cảnh Thiên ý bảo anh kéo dài thời gian, không ngờ Lý Cảnh Thiên nở một nụ cười thâm độc há miệng đáp: “Dậy rồi!” 
Giây tiếp theo tiếng tay nắm cửa vang lên, Hạ Hầu Thanh sợ tới mức lập tức chui vào trong tủ. Thật sự rất kỳ quái, không có gì cần xấu hổ nhưng không hiểu sao bản thân Hạ Hầu Thanh cảm thấy như bị bắt gian tại giường. 
Tay nắm cửa giật mấy cái nhưng cửa không mở ra. 
Lý Cảnh Thiên cao giọng nói vọng ra: “Tối hôm qua cửa phòng hỏng khoá rồi, chỉ có thể mở từ trong ra thôi, cô đi tìm quản gia tới sửa đi.” 
Khoá cửa hỏng? 
Thượng Quan Nhược Hoa mặc dù thấy kỳ lạ nhưng vẫn không hỏi thêm. Khoảng 10 phút sau khoá cửa đã được sửa. 
“Đi thôi, ăn sáng xong chúng ta cùng đi.” 
Tinh thần của Thượng Quan Nhược Hoa không được tốt lắm nhưng cô không nói gì thêm. 
“Kỳ lạ thật, sao sáng nay không thấy Thanh Thanh nhỉ? Cậu ấy thích ngủ nướng mà sao hôm nay dậy sớm thế.” 
Ánh mắt của Lý Cảnh Thiên như vô tình lướt qua chiếc tủ quần áo. 
“Kệ cô ta, ai biết lại lên cơn gì, cô đi trước đi, đợi tôi thay quần áo xong sẽ xuống ăn sáng.” 
Nghe thấy tiếng đóng cửa Hạ Hầu Thanh mới từ trong tủ quần áo đi ra. Cô ấy dùng ánh mắt oán hận lườm Lý Cảnh Thiên, nhưng mà chả nói được gì đành choàng khăn lên lén lút đi ra khỏi phòng. 
Trung tâm khu biệt thự. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405030/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.