Phùng Vĩnh Khang nhất thời cũng không hiểu nổi.
Anh ta là khách quen của nơi này, bình thường rất hay xảy ra xung đột với khách khác, nhưng trước nay chị Vy luôn đứng về phe anh ta.
Lần này vì sao lại bênh vực một người ngoài kia chứ?
"Chị Vy, đờ mờ thằng chó này sờ người phụ nữ của tôi! Tôi chỉ muốn dạy cho nó một bài học thôi. Không ngờ nó đánh thật! Chị phải làm chủ cho tôi!"
Chị Vy hơi cau mày lại, trong giọng nói mang theo một chút không kiên nhẫn.
"Phùng thiếu gia, mấy trò vặt của cậu còn chưa đủ để chơi trước mặt tôi. Nửa tháng trước cậu gây chuyện, nếu không phải tôi xin cho thì Phùng lão gia đã đánh gãy chân cậu lâu rồi!"
Phùng Vĩnh Khang biến sắc.
Công tử nhà họ Phùng không sợ cái gì, chỉ sợ lão gia nhà mình. Phạm sai lầm là ông ra tay rất độc ác.
Anh ta cười ha ha, thái độ kiêu ngạo lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.
"Chị Vy, chị đừng so đo với tôi. Tôi chỉ uống hơi nhiều thôi ~ May mà gặp được chị Vy, chị tha thứ cho, lần sau tôi không dám nữa."
Lúc này đôi mày nhíu chặt của chị Vy mới buông lỏng một chút, chị ta nhếch miệng lên nở nụ cười quyến rũ.
"Người cậu nên xin lỗi không phải tôi." Nói xong, chị ta đá mắt về hướng Lý Cảnh Thiên.
Lý Cảnh Thiên cảm nhận được ánh mắt nóng rực của chị Vy, cũng bén nhạy phát giác người phụ nữ này ra mặt ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3405007/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.