Chương trước
Chương sau
Anh thực sự không có ấn tượng tốt với Âu Dương Thiến nhưng mỗi khi xảy ra chuyện đều bảo anh giúp.

Anh sẽ không can thiệp vào chuyện của Âu Dương gia nhưng bệnh của Âu Dương Thiến không phải do chuyện huỷ hôn gây nên. Ngoài ra, anh cũng muốn xem người có thể nguyền rủa như vậy rốt cuộc là ai, có thâm thù đại hận gì với Âu Dương gia.

Âu Dương Hoằng Thái lại cầu xin vài lần, cuối cùng Lý Cảnh Thiên cũng đồng ý.

"Bây giờ tôi vẫn chưa thể chắc chắn. Cần phải đến những nơi cô ấy hay lui tới xem sao."

Âu Dương Hoằng Thái vui mừng khôn xiết, lập tức đồng ý và nói sẽ sắp xếp người đưa anh đến phòng ngủ và phòng làm việc của Âu Dương Thiến để xem xét.



Khu biệt thự trung tâm.

Nhớ tới Quả Nhi còn ở nhà đợi mình, Lý Cảnh Thiên vội vàng trở về nhà. Khi tới cửa quan chợt nhớ đến lời nói của Liêu Phi Lãng.

Về lý mà nói, hướng phát triển của Thượng Quan gia cũng giống như Âu Dương gia, Lý Cảnh Thiên không thể can thiệp. Nhưng Thượng Quan Nhược Hoa đã vài lần bảo vệ anh, biết anh là kẻ ngốc nhưng vẫn bằng lòng tin tưởng anh vô điều kiện... Cho nên tuy anh không thể thay đổi phương hướng chung của Thượng Quan gia nhưng vẫn nên nhắc nhở một chút.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng anh cũng đi đến Thượng Quan gia.



"Anh Cảnh Thiên! Sao anh lại tới đây? Mau vào trong đi!" Thượng Quan Nhược Hoa vui mừng khôn xiết.

Đây là lần đầu tiên anh Cảnh Thiên đến gặp cô! Nhất định là anh nhớ cô rồi!

Thật là... Mới mấy tiếng không gặp, sao đã nóng lòng như vậy chứ? Nghĩ đến đây, mặt cô đỏ bừng.

"E hèm!" Thượng Quan Nhược Hoa định thần lại, trừng mắt nhìn anh trai mình.

Thượng Quan Nhược Minh có chút bất lực.

Trước đây anh ta từng giới thiệu rất nhiều chàng trai ưu tú cho em gái mình, nhưng cô đều không thích và nói mình không có cảm giác gì. Vậy mà lại có cảm giác với người như Lý Cảnh Thiên sao?

Anh ta nhìn Lý Cảnh Thiên, cảm thấy đau đầu.

"Anh đến thật đúng lúc, có một tin tốt cần nói cho anh biết, đây coi như là tôi cho anh một cơ hội."

Thượng Quan Nhược Minh thoải mái ngả người ra sau, như thượng đế đang chỉ đạo giang sơn:

"Tề gia đã nghiên cứu phát triển một loạt thiết bị y tế mới, một khi đưa ra thị trường sẽ có lợi nhuận khổng lồ. Tôi đã quyết định Thượng Quan gia sẽ đầu tư 50 triệu, nếu anh gật đầu, tôi sẽ giúp anh bỏ ra số tiền này."

Lý Cảnh Thiên cười nói: "Thiết bị y tế gì? Không phải là máy móc tân trang đó chứ?"



Mặt Thượng Quan Nhược Minh biến sắc: "Tân trang gì chứ? Đó là nghiên cứu mà Tề gia đã bỏ ra rất nhiều tiền!"

Lý Cảnh Thiên giả vờ không hiểu, nhìn Thượng Quan Nhược Hoa.

"Không phải Tề gia mở khách sạn, bán đồ cổ sao? Tại sao còn buôn bán thiết bị?"

Thượng Quan Nhược Hoa giải thích: “Sản nghiệp của mỗi gia tộc đều có ngành kinh doanh chính và ngành kinh doanh phụ. Ngành kinh doanh chính của Tề gia là ngành sưu tập, nhưng cũng làm các ngành phụ liên

quan đến y tế. Đó là lý do tại sao lại có sự hợp tác với Thượng Quan gia."

"Ồ! Hoá ra là vậy ~~~" Lý Cảnh Thiên cố ý kéo dài giọng nói: "Nếu đã là ngành phụ, vậy thì tôi cảm thấy dự án này không ổn, tôi sẽ không bỏ tiền mua máy tân trang đâu!"

"Đó là nghiên cứu và phát triển! Nghiên cứu và phát triển!" Thượng Quan Nhược Minh cảm giác như đàn gảy tai trâu.

Loại người này không có tầm nhìn, có cơ hội mà không biết nắm bắt. Thực sự không biết em gái thích điểm gì ở anh ta!

"Dự án này tôi sẽ bỏ ra một triệu, coi như là sự đầu tư của anh, sau đó Thượng Quan gia sẽ không liên quan gì đến anh nữa!"

Vẻ mặt Lý Cảnh Thiên thờ ơ: "Dự án này nhất định sẽ lỗ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.