Chương trước
Chương sau
"Được rồi, trước khi người giàu nhất tới, thì cử người thông báo cho cha, đây là chuyện đại sự của Âu Dương gia, chúng ta không được phép chủ quan!

Thượng Quan gia đã bắt đầu ra tay rồi, u Dương gia chúng ta có thể đứng đầu tỉnh Giang Nam hay không, là nhờ vào lần này đấy”

Âu Dương Thành cúi đầu, lễ phép trả lời:" Vâng con đã hiểu ạ!"

Trong hội trường hoa viên, u Dương Thiến được bao quanh bởi một nhóm nam nữ, cô ta mặc một chiếc váy màu xanh đậm, khiến cô ta trông càng nối bật hơn.

Âu Dương tiểu thư, hôm nay lễ phục của cô đẹp. thật đấy! Các cô gái không giấu được sự hâm mộ. trong mắt.

"Đương nhiên rồi!" Âu Dương Thiến hất cảm: "Đây. chính là tác phẩm mới nhất của Mastrer Thu Hàn, hiện tại đến bản thiết kế cũng chưa được công bố đâu! Toàn thế giới chỉ có một bộ này đó!”

Các cô gái ngạc nhiên: "Master Thu Hàn! Là nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới! Cô ấy không bao. giờ ra mắt những tác phẩm mới một cách dễ dàng! Nhưng cô ấy thực sự đã thiết kế một chiếc váy cho cô! "Tôi ghen tị thật đó!"

Các cô gái không ngừng khen ngợi, mấy người con trai thì vây quanh cô hỏi han ân cần, trong đó bao gồm cả Cao Đông Kiệt.

Sau khi bị gia đình Thượng Quan đánh đập, mặc. dù đã uống thuốc để nhanh chóng giảm sưng tấy nhưng trên mặt anh ta vẫn có thể nhìn thấy những vết bầm tím nhẹ.

Nhưng Âu Dương Thiển này lại làm như không. nhìn thấy anh ta vậy, chẳng những không hỏi thắm một câu, thậm chí còn trách anh ta vô dụng!

Cao Đông Kiệt kìm nén cơn bực bội trong lòng.

Nếu không phải vì xin thiệp mời, anh ta còn lâu mới thèm nịnh nọt!

Trong đám người, Âu Dương Thiến từ xa đã thấy Lý Cảnh Thiên.



Cô ta nhướn mày, nhấc váy lên, liền đi tới.

"Không ngờ lại dám đến thật" Âu Dương Thiến nhìn từ trên xuống đánh gia một câu: "Xem ra ni cô giả mạo kia của Thượng Quan gia cũng biết tiêu tiền đấy, nhưng một kẻ nhà quê như anh, mặc long bào cũng không giống thái tử được đâu”

Những người đang tâng bốc Âu Dương Thiến, vừa. nghe xong cảm thấy không đúng lắm, liền thi nhau bày tỏ lập trường.

"Đây là ai vậy? Sau lại quê thế?”

"Đúng vậy! Chắc không phải là người hầu nhà nào đó ăn trộm quần áo của chủ nhà rồi đến đây đó chứ!"

Cao Đông Kiệt thấy Lý Cảnh Thiên một lần, liền tức giận!

Anh ta xuyên qua đám người, đi đến chỗ trước. nhất, cao giọng nói:

“Mọi người đừng nói nhảm, hẳn là người của Thượng Quan gia, Thượng Quan tiểu thư rất yêu quý con chó này đấy!"

Anh ta vừa dứt lời, đám người lập tức phá lên cười!

Nhận lấy ánh mắt chán ghét, Lý Cảnh Thiên nhìn thẳng Âu Dương Thiến, bình tĩnh nói:

"Cô không quê, vậy cô đừng mặc quần áo nữa! Khỏa thân thì đẹp biết mấy!"

Phốc phốc!



Không biết có ai không nhịn được mà bật cười!

Đàn ông bên cạnh Âu Dương Thiến căn bản đều là kẻ thèm muốn cô ta, ai mà chưa từng nghĩ tới cơ thể của cô ta chứ?

Bây giờ Lý Cảnh Thiên nói thẳng ra như vậy, ánh mất của một số tên đàn ông có ác ý không tự chủ được nhìn về phía Âu Dương Thiến.

Ánh mắt nóng bỏng như một con dao sắc bén, như muốn xé toạc chiếc váy của cô ta.

Âu Dương Thiến lạnh sống lưng, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, nhưng cô ta lại có cảm giác trần trụi

Nếu theo như tính khí của cô ta, thì cô ta sẽ gọi côn đồ ngay bây giờ, đánh anh một trận rồi giãm nát dưới chân mình!

Nhưng bây giờ không được, cô nhất định phải nhịn!

Cha đã nói rồi, hôm nay ông ấy sẽ đích thân quan sát Lý Cảnh Thiên xem anh ta có giá trị lợi dụng gì không.

Cô cố gắng xoa dịu cơn tức giận trong người.

Tuy rằng không thể trực tiếp đánh anh, nhưng vẫn có thể tra tấn!

Chỉ cần không chết người là được rồi

Cô ta nháy mắt với Cao Đông Kiệt, Cao Đông Kiệt lập tức hiểu ra, kéo ghế ra và đặt một chân lên đó.

âm chó, thì phải làm chó có tính tự giác. Quỳ xuống! Chui qua háng, để bọn tôi vui tí đi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.