Chương trước
Chương sau
Âu Dương Thiến cau mày.

Tất nhiên cô ta biết Thượng Quan gia nấm giữ. toàn bộ ngành dược phẩm ở thành phố Bạch, cho nên muốn tìm khô đằng đương nhiên tìm Thượng Quan gia là thuận tiện nhất.

Nhưng cô ta và Thượng Quan Nhược Hoa không. hợp nhau.

Cô ta cảm thấy Thượng Quan Nhược Hoa luôn giả vờ làm cao, dáng người không đẹp nhưng luôn làm ra vẻ đàn ông chớ đến gần, cũng không xem thử người đàn ông đó có thích mình hay không.

Mà Thượng Quan Nhược Hoa thì lại cho rắng Âu Dương Thiến, với tư cách là thiên kim của một gia tộc và là tổng giám đốc của một công ty nhưng lúc nào cũng có đàn ông xum xoe bên cạnh, không giữ mình

trong sạch, nhân phẩm và tác phong đều có vấn đề.

Hai người luôn ngứa mắt nhau và gặp nhau lúc nào cũng như chó với mèo.

Cao Đông Kiệt cẩn thận quan sát những thay đổi trong biểu cảm của Âu Dương Thiến rồi thận trọng nói:

“Chúng ta đi về thành tây, nơi đó có một vườn dược liệu, mặc dù nó thuộc sở hữu của Thượng Quan gia nhưng bình thường chỉ có thư ký vườn dược liệu trông coi, không có ai khác. Chúng ta lặng lẽ tới đó, mua khô đẳng xong rồi về. Không cần để lộ thân phận, không gặp phải người của Thượng Quan gia mà họ cũng không biết là chúng ta mua. Một công đôi việc!”

Âu Dương Thiến nghe thấy vậy, lông mày dần. giãn ra.

“Cũng được, cứ làm vậy đi!”

'Vườn dược liệu ở thành tây.

Chiếc Porsche màu đỏ đậu trước cổng, quản lý Sùng Sơn lập tức tới đón!

“Xin chào tiểu thư!”



Thượng Quan Nhược Hoa khẩn trương nhìn Lý Cảnh Thiên, sợ anh chưa từng gặp trường hợp như vậy, lại hù dọa anh,

Không ngờ Lý Cảnh Thiên lại không hề để ý đến sự chào đón hoành tráng này, trái lại vươn cổ vội vàng nhìn về phía vườn dược liệu.

Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa cười khổ.

'Vừa rồi ở trong phòng, khi anh nói muốn chữa trị “thật tốt cho cô, trong lòng cô có cảm giác gì đó, nghĩ rằng cuối cùng anh cũng chú ý đến vẻ đẹp của cô, cuối cùng cũng nhịn không được mà làm gì đó.

Nếu là người đàn ông khác, cô sẽ cảm thấy rất ghê tởm.

Nhưng nếu là Lý Cảnh Thiên... Trong lòng cô. không những không cảm thấy chán ghét mà còn có chút hưng phấn và mong chờ.

Anh sẽ làm gì với mình?

Cô sẽ không phiền nếu anh trực tiếp bắt đầu.

Cũng là vì kiểm tra hiệu quả chữa trị mà!

Nhưng nếu đi đến bước cuối cùng thì sao?

Cô sẽ đồng ý chứ?

Vừa nghĩ tới đây, tay Lý Cảnh Thiên đã chạm lên xương bướm của cô.

Mọi thứ đang tới!



Cơ thể cô căng thẳng, chờ đợi hành động tiếp theo của anh.

Không ngờ, năm phút sau, cô được thông báo rằng việc điều trị đã kết thúc!

Hóa ra... Những gì Lý Cảnh Thiên nói về "điều trị tốt" chỉ là tăng cường độ xoa bóp.

Ngoài ra, anh không làm gì cả!

Sờ loạn chấm mút gì cũng không!

Cô là một cô gái xinh đẹp nhưng anh chỉ thờ ơ, trong mắt anh chỉ có dược liệu!

Tính cách này... Thật sự khiến cô dở khóc dở. cười

Thượng Quan Nhược Hoa thu hồi suy nghĩ, cao giọng phân phó cho đám người.

“Đây là anh Lý Cảnh Thiên, là ân nhân cứu mạng của tôi. Về sau anh ấy chính là chủ nhân của vườn dược liệu thành tây, rõ chưa?”

Mọi người kinh ngạc nhìn Lý Cảnh Thiên!

Ân nhân cứu mạng của cô Thượng Quan, nhất định phải tôn kính!

Sùng Sơn tiến lên một bước, cung kính nói: “Vâng, tôi đã hiểu!”

Sau đó, anh ta dẫn đầu đám người chào Lý Cánh Thiên, khiến không ai có thể phát hiện ra điều gì sai

“Chào chủ nhân!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.