Tầng ba vốn là chỗ dành cho khách, quanh năm không có người ở, hiện tại cô sống một mình, không phải quá yên tĩnh sao?
Phòng lớn?
Đó là vì phòng của khách nên không căn trang trí nhiều, chỉ có nội thất cơ bản và không có gì khác!
Thượng Quan Nhược Hoa này nhìn ngây thơ hiền
lành vậy mà bắt đầu âm thầm làm khó dễ cô!
Cô có chút không vui, vẻ mặt nhỏ nhắn đáng thương nhìn Lý Cảnh Thiên.
Sư huynh... Cứu em...
Lý Cảnh Thiên âm thầm thở dài.
Quả Nhi đã sống với anh từ khi còn nhỏ và chưa bao giờ tách ra. Nhưng bây giờ đang ở bên ngoài, trước. mặt người ngoài, vẫn phải chú ý đến thanh danh của Quả Nhi.
Vi vậy anh chỉ nhẹ nhàng xoa đầu Quả Nhi mà nói: “Khách theo ý chủ.”
Rồi anh trao cho cô một cái nhìn đầy ẩn ý.
Quả Nhi hiểu ra, đôi mắt vốn mờ mịt của cô lại sáng lên!
Một đêm yên lặng.
Sáng sớm hôm sau, Thượng Quan Nhược Hoa mặc đồ ngủ đến gõ cửa phòng Lý Cảnh Thiên.
“Anh Cảnh Thiên, anh dậy chưa? Em đã nhờ dì chuẩn bị bữa sáng rồi, chúng ta cùng nhau xuống lầu nhé!"
Nhưng cô gõ cửa một lúc lâu vẫn không thấy người trong phòng trả lời.
Chẳng lẽ còn chưa tỉnh ngủ?
“Nhược Hoa, sao hôm nay cậu dậy sớm thế?”
Hạ Hầu Thanh vừa mới tập thể dục buối sáng xong, vẫn đang mặc bộ đồ thể thao sạch sẽ, khóa kéo. trên áo hơi hé mở, lộ ra chiếc cố trắng nõn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-thien-y/3404927/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.