" Từ, em muốn ra ngoài chơi, anh cho em đi nha". Không biết từ lúc nào, cô lại để người khác thúc như trẻ nhỏ như vậy, chính xác là từ lúc gặp anh, nhưng cô cũng không cảm thấy khó chịu, bởi cô thích cảm giác được anh cưng chìu.
" phải để Mạc Nhi Nhi, thủ hạ đi theo". Tuy lời nói lạnh lùng, nhưng chứa đựng trong đó là sự cưng chìu vô hạn.
" được". cô cũng không phản đối, cô không muốn anh phải lo lắng cho cô.
Trước kia cô là sát thủ bậc nhất, không có mấy người đánh hạ được cô, bây giờ tuy năng lực vẫn không thay đổi, nhưng xem ra vẫn bị anh xem là chân yêu tay mềm, cô cũng hết cách, đúng là khi yêu liền khiến con người ta thay đổi, trước kia cô mạnh mẽ bao nhiêu, trưởng thành bao nhiêu, bây giờ ở bên cạnh anh, cô cứ như con mèo nhỏ, chỉ biết bám lấy người chăm sóc.
" ngoan, ăn sáng". Anh cưng chìu đưa thức ăn đến miệng cô, trong mắt anh cô chính là báo vật, không muốn báo vật chịu một chút tổn thương nào.
Hà Y Bối ngoan ngoãn ngồi yên hưởng thụ sự chăm sóc của anh, cô bây giờ như đứa trẻ được ba mình đút cơm, rất đáng yêu.
Anh biến cô từ một người lạnh lùng, tuyệt tình, dứt khoát không sợ trời, không sợ đất tự mình quyết định mọi chuyện thành một đứa trẻ biết nghe lời, anh đúng là có bản lĩnh đi.
Sau khi ăn xong anh đến tập đoàn làm việc, cô cũng lên xe đi đến trung tâm mua sắm, lần trước định mua tặng anh cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-sung-ai-the-lao-dai-xin-kiem-che/748039/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.