" Y Bối, em còn sống". hắn đi nhanh đến nắm chặt vai cô, hắn thật sự không tin vào mắt mình, cô còn sống.
" chủ tử, xin người buông tôi ra, tôi không muốn người khác nhìn thấy". cô lạnh nhạt nhìn hắn lên tiếng.
" Y Bối em..".
" xin ngài buông tay phu nhân của tôi ra" Mạc Nhi Nhi cắt lời hắn.
" phu nhân, Y Bối ý cô ta là gì".
" Y Bối hiện là phu nhân của tôi, cậu muốn hỏi gì nữa không, nếu không thì nhanh chóng bỏ tay ra khỏi người vợ tôi". từ đằng xa, Mộc Nghiêm Từ khí lạnh tỏ ra đi nhanh về phía cô, đem cô kéo trở về bên cạnh mình.
" vợ, Mộc lão đại, Y Bối là thủ hạ của tôi, từ lúc nào trở thành vợ ngài rồi". Hắn khó chịu nhìn anh, Hà Y Bối là người của hắn, mãi mãi là người của hắn.
" Thiếu lão đại, xin ngài tự trọng, tôi từ lâu đã không còn là thủ hạ của ngài rồi". cô tức giận nhìn hắn, từ khi cô xác định anh là người đàn ông của mình, thì một chút liên quan với hắn cô cũng không muốn.
" Hà Y Bối, cô nên nhớ mạng của cô là Thiên Phong Địa cho cô". Thiếu Minh Kiệt thực sự tức giận, cô lại muốn phủ nhận quan hệ với hắn.
" Thiếu lão đại, lúc tôi rơi xuống vực, ân tình đó xem như đã trả". Cô không kinh sợ nói, nếu lúc đó không phải cô may mắn được người khác cứu thoát, liệu cô còn mạng đứng đây sao.
" cô..".
"à, mạng của Bối nhi là phu nhân của ngài lấy giúp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-sung-ai-the-lao-dai-xin-kiem-che/748027/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.