" được rồi cậu đi làm việc đi".
Phùng Hiên đưa mắt nhìn cô một lần nữa rồi cũng nhanh chóng ra ngoài, cô làm gì, lại khiến lão đại họ bận tâm như vậy chứ.
Trong phòng bây giờ chỉ còn anh và cô, nhìn người con gái nằm trên giường, khiến tâm trạng anh thật sự rối bời, không muốn nghĩ ngợi nữa, liền đứng dậy đi ra ngoài.
~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~
" Kiệt, anh sao vậy, cả tháng nay anh không chịu về nhà". Đường Nhiên chạy đến nắm tay hắn kéo lại.
" Đường Nhiên, dạo này trong bang hơi nhiều việc, em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh". Hắn vẫn vậy, vẫn ôn nhu với cô ta, nhưng sau cái chết của cô, hắn lại ít về nhà hơn.
Sau chuyện vừa xảy ra, nhân lực của hắn bị tiêu hao đáng kể, bây giờ hắn cố gắng sắp xếp lại đóng hỗn độn kia.
" dạ, anh cẩn thận". cô ta im lặng nhìn hắn rời đi, mặc dù hắn đối với cô ta luôn dịu dàng, nhưng tất cả chỉ là vì hắn nợ ân tình của ba cô ta.
Nhìn hắn khuất sau cánh cửa, cô ta hận không thể bầm Hà Y Bối ra từng trăm mảnh, mặc dù đã có thông tin xác định, chiếc xe lao từ vách núi lao thẳng xuống biển, đến khi họ tìm thấy, chỉ thấy chiếc xe lênh bênh trên mặt biển, cộng thêm việc chiếc xe do va chạm dẫn đến nổ tung, việc tìm kiếm đành chấm dứt và đưa ra kết luận.
~~~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~~~~~~
Lúc Hà Y Bối tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, có lẽ vừa hết sốt, cộng thêm ngày hôm qua không có gì trong bụng, nên đầu óc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-sung-ai-the-lao-dai-xin-kiem-che/255656/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.