" cô tỉnh rồi". cô y tá nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt không khỏi ghen tị, cô đúng là rất đẹp, lúc trước vì phải che giấu bản thân, cô luôn phát trên người vẻ bọc lạnh lùng đầy sát khí, khiến người khác say mê nhưng không dám đến gần, nhưng cô bây giờ, có lẽ do bị thương nên nhìn cô rất yếu đuối, khiến ai cũng muốn đến bắt nạt cô.
Cũng mai do được huấn luyện từ nhỏ, nên tai nạn lần này không ảnh hưởng nhiều đến thân thể cô.
" tôi đang ở đâu vậy".
" cô đang ở trong bệnh viện, có gia đình kia thấy cô đang nằm trên bãi biển nên đã đưa cô đến đây, cũng mai phát hiện kịp thời, nếu không cô đã không sống nổi rồi, cô bây giờ cho tôi biết người thân cô là ai, để tôi gọi họ đến".
" vậy, họ đâu rồi". Hà Y Bối không trả lời câu hỏi của y tá, cô đưa mắt tìm kiếm, muốn nhìn thấy ân nhân của mình.
" bọn họ đi rồi, tiền viện phí của cô ở đây cũng do bệnh viện chi trả". Cô y tá nhìn cô nói, cũng may bệnh viện có một khoảng dành riêng cho những người không có khả năng chi trả.
" cảm ơn, tôi có thể xuất viện được chưa". cô đưa mắt nhìn cô y tá hỏi.
" đợi sau khi kiểm tra cho cô một lần nữa, kết quả như thế nào, đến lúc đó mới có quyết định, cô đợi một lát, tôi sẽ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho cô". Nhìn cô y tá khuất người sau cánh cửa, cô cũng nhanh chóng thay một bộ đồ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-sung-ai-the-lao-dai-xin-kiem-che/255652/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.