Còn dám đe dọa?
Ông cụ nhà họ Bạch vô cùng tức giận, lập tức hét lên: “Nếu như không phải để lại các người cho Chu Uẩn trút giận, thì hôm nay các người cũng khó thoát khỏi cái chết, đồ chó dại, chỉ bằng đồ rác rưởi như cậu mà cũng dám uy hiếp tôi?" “Cút!”
Tất cả người nhà họ Bạch cũng giận dữ hét lên, để gia đình Bạch Tổ Y nhanh cút đi. “Thiệu Huy, quên đi.”
Thẩm Ngọc Trân cùng Bạch Tuấn Sơn cũng đi đến kéo tay Lâm Thiệu Huy lại, rặn ra nụ cười còn khó coi hơn khóc với Lâm Thiệu
Huy. Nhìn thấy vậy, sắc mặt của Lâm Thiệu Huy lập tức tải xanh, hứa: “Ba, mẹ! Hai người cứ yên tâm, hôm nay bọn họ có bao nhiêu đắc ý, tương lai bọn họ sẽ phải hối hận!” Chỉ là những lời này của anh lại làm cho đám người nhà họ Bạch khịt mũi coi thường, căn bản không để chuyện này ở trong lòng.
Để bọn họ phải hối hận?
Tên nhóc này, thật sự xem mình chính là
Tướng Huy?
Thật sự quá buồn cười!
Nhưng mà vợ chồng Thẩm Ngọc Trân cũng chỉ coi Lâm Thiệu Huy đang an ủi bọn họ, khóe miệng càng chua xót.
Một nhà bốn người rời khỏi nhà họ Bạch trong sự mỉa mai và xúc phạm của mọi người.
Nhưng vừa mới lên xe, Bạch Tổ Y đã nhìn về phía Lâm Thiệu Huy với vẻ mặt mệt mỏi: “Chồng, làm sao anh biết Tướng Huy nhất định sẽ không thu nhận Chu Uẩn?"
Lâm Thiệu Huy lập tức xấu hổ, cũng không thể nói anh chính là Tướng Huy được?
Như thế sẽ chỉ làm Bạch Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1764193/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.