Tốt... sức lực thật lớn.
Lúc này, trên mặt tên lưu manh hiện lên kinh ngạc.
Anh ta không ngờ rằng trông Lâm Thiệu Huy trông gầy như thế mà lực tay lại lớn như vậy.
Cho dù tên lưu manh này dùng hết sức lực, sắc mặt đỏ lên, trán nổi gân xanh, nhưng vẫn không thể rút tay mình ra khỏi lòng bàn tay của Lâm Thiệu Huy.
Không chỉ có vậy!
Tên lưu manh này chỉ cảm giác được lòng bàn tay của Lâm Thiệu Huy đang từ từ phát lực, một cỗ lực lượng kinh khủng nằm chắc trên tay anh ta.
Khiến cho anh ta bị đau lập tức gào lên thảm thiết: "Khốn kiếp! Tên chó chết, mày buông tay, thả tạo ra.
Tên lưu manh hoảng hốt.
Anh ta chỉ cảm thấy xương bàn tay của mình gần như bị Lâm Thiệu Huy bóp nát. "Mày thật to gan, mày có biết tao là thủ hạ của ai không? Nếu mày không buông tay ra, lão đại của tao nhất định sẽ đánh chết mày”
Tiếng hét chói tai của tên lưu manh lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Ngay cả một vài bạn đồng hành của anh ta cũng lại càng hoảng sợ.
Nhưng, khi mấy người kia muốn tiến lên giúp đỡ.
Khóe miệng của Lâm Thiệu Huy hiện lên một tia cười lạnh: "Cút đi.”
Vừa nói xong.
Ngay lập tức bàn tay của Lâm Thiệu Huy buông lỏng.
Tên lưu manh kia bị bất ngờ không kịp phòng bị, cả người bịch một tiếng, ngã chồng vỏ xuống đất.
Cho đến lúc này.
Anh ta mới phát hiện ra bàn tay của mình đã bị tay Lâm Thiệu Huy bóp đến đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1764047/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.