Cái gì?
Nghe thấy câu nói kia của Trương Viễn, Dương Bằng càng ngày ngần cả người.
Anh ta thu thật nhà họ Dương chúng tôi?
Giờ phút này ánh mắt của Dương Bằng nhìn về phía Trương Viễn vui cùng của quái giống như là đang nhìn một người ngu ngốc vậy. “Như thế nào? Nhanh như vậy mà nhà họ Dương các anh đã vết sẹo lành quân đau rồi à?"
Trên mặt Trương Viễn lúc này tràn đẩy xem thường trừng mắt liếc Dương Bằng.
Trên thực tế, sau khi cảm nhận được ánh mắt kính sơ của mỗi người xung quanh, trong lòng anh ta càng hưng phấn tới cực điểm: “vừa rồi nếu không phải thái tử của chúng tôi hạ thủy hữu tình thì nhà họ Dương các anh đã sớm xong đời Cho nên sau này nhìn thấy tôi thì nên cung kinh một chút nếu không anh chết như thế nào cũng không biết dầu.
Lời nói của Trương Viên kiêu ngạo đến cực điểm.
Sau khi anh ta nói xong, anh ta bèn chỉ về phía Bạch Tổ Y tiếp tục quát lớn với Dương Bằng
Dương Bằng, bây giờ tôi ra lệnh cho anh đi đến chỗ Bạch Tổ Y dập đầu nhận lỗi."
Bach To Y!
Nghe thấy như vậy Dương Bằng không khỏi quay đầu nhìn về phía Bạch Tổ Y, trên mặt của anh ta không khỏi hiện lên vẻ kinh sợ.
Người phụ nữ này chính là bà xã của Lâm Thiệu
Huy.
Nghĩ đến lần trước bản thân mình đã vô lễ một lần thiếu chút nữa làm hại cả nhà họ Dương gần như là bị diệt tộc Dương Bằng không khỏi gật đầu nhẹ: "Điểm này anh nói cũng không sai! Tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1764033/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.