Chương trước
Chương sau
Huyết Ngục
Âm!
Trong một lời nói đã khiến Bạch Tam suýt nữa ngã xuống đất vì sợ hãi.
Vua Huyết Ngục!
Đây là cái tên anh ta mới nghe hôm qua nhưng lại nhớ rõ, ông cụ nhà họ Bạch từng nói đại tông sư Lâm ở thành phố Nam Giang rất có khả năng là vua Huyết Ngục!
Mà bây giờ... "Không.... không đúng!”
Bạch Tam chợt nghĩ ra điều gì đó, liền kinh ngạc hét vào mặt Huyết Tổ: “Huyết Tổ hån là có hiểu lầm, chúng tôi không có ý định khiêu khích vua Huyết Ngục cũng không có đụng đến đại tông sư Lâm. Vậy thì tại sao người đó lại muốn đối phó với chúng tôi, tại sao phải đối với nhà họ Bạch? Chuyện này... chuyện này không thể nào!"
Bạch Tam suy nghĩ nát óc nhưng rốt cuộc cũng không nghĩ thông suốt được vấn đề này.
Kể từ khi biết rằng vua Huyết Ngục xuất hiện ở thành phố Nam Giang, bọn họ đã nhiều lần lên kế hoạch hành động cẩn thận chỉ vì sợ chọc giận con rồng đáng sợ đó.
Mà bây giờ... "Ha ha.." Huyết Tổ mỉm cười.
Ông ta nhìn nhóm người Bạch Tam như thể đang nhìn một nhóm ngốc: "Không chọc giận vua của tôi?” "Các người rõ ràng muốn lấy đi tập đoàn Bạch Lạc của vua tôi hơn nữa còn muốn giết cả thuộc hạ của vua tôi. Bây giờ các người nói cho tôi biết các người không cho trêu chọc vua tôi?"
Cái... cái gì!
Nghe đến đây, Bạch Tam như bị sét đánh, một cái tên đột nhiên xuất hiện trong đầu anh ta!
Đó là, Lâm Thiệu Huy! “Ý của ông là, Lâm Thiệu Huy là vua Huyết Ngục?"
Giọng Bạch Tam run run, nhưng anh ta biết Lâm Thiệu Huy chi là một thắng nhóc vặt mũi chưa sạch mới hai mươi tuổi, còn trẻ như vậy làm sao có thể là vua Huyết Ngục?
Điều này thật sự là không thể tin được mà.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Bạch Tam và những người khác, nụ cười trên khóe miệng Huyết Tổ ngày càng đậm: "Còn nữa, để tôi nói cho các người một tin khác!” "Vua của ta không chỉ là vua Huyết Ngục, ngài ấy còn là Tướng Huy, người chủ nhân mới của trái đất này!"
Me... mę nó!
Khi nghe lời này, Bạch Tam và những người khác chỉ cảm thấy tam quan của họ sắp bị phá vỡ.
Vua Huyết Ngục!
Chủ nhân mới của trái đất!
Tướng Huy của An Nam!
Ba thân phận đáng sợ này hóa ra lại là cùng một người, điều đặc biệt khó tin là người này đã trú ở một thành phố nhỏ cấp bai và là người con ở rể. "Ta... nhà họ Bạch của tôi xong rồi!" Vẻ tuyệt vọng sâu sắc hiện lên trên gương mặt Bạch Tam.
Đặc biệt là vào thời điểm này!
Hô!
Bàn tay của Huyết Tổ mạnh mẽ đập vào người họ.
Trong nháy mắt máu đỏ loang ra từ cổ của ba người Bạch Tam, và sau đó ba cái đầu mang theo nỗi tuyệt vọng và sợ hãi sâu sắc từ từ trượt xuống cổ và rơi xuống đất.
Một giây, mất mạng!
Cùng lúc đó ở tập đoàn Minh Long. Vào ban đêm, Tập đoàn Minh Long tối om và hầu hết đèn văn phòng đã tắt.
Chỉ có một văn phòng trên tầng cao nhất vẫn còn chiếu sáng rực rỡ.
Đây là văn phòng của Từ Minh Long.
Vào lúc này, Từ Thiên Long đang ngồi trên bàn giải quyết một hợp đồng, chỉ là ngay lúc này ở ngoài lại vang lên tiếng ồn ào!
Đèn trong phòng làm việc khẽ nhấp nháy, cửa phòng đã bị đá văng ra từ bên ngoài!
Rầm!
Vụn gỗ bay tử tung.
Chỉ là Từ Thiên Long có vẻ không ngạc nhiên với tất cả những chuyện này, coi như không nghe thấy, vẫn xử lý hợp đồng của mình. "Từ Thiên Long!" Ba Thiên Sứ Áo Trắng lao vào.
Bọn họ nhìn Từ Thiên Long đang đắm chìm trong công việc khóe miệng ba người lộ ra vẻ khinh thường cùng lạnh lùng: “Được rồi! Ông không cần phải giả vờ, đi cùng chúng tôi một chuyến!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.