Chủ
Bạch Cốt Thánh Chủ!
Diệp Ngôn trong lòng đã tin tám phần rồi. Chuyện này còn hơn thế nữa.
Trương Thái Sơn tiếp tục: "Diệp Ngôn, con có biết tại sao thầy lại tới Thành phố Nam Giang không?"
Hå?
Diệp Ngôn khẽ giật mình, sau đó tò mò nói: "Thầy ơi, không phải thầy đến Thành phố Nam Giang để kiểm tra tính chân thật của vị thần y Lâm này sao? Quan trọng hơn là chứng minh thây mới là bác sĩ thiên tài số một tại tỉnh Nam Lộc này sao?"
Trước kia Diệp Ngôn cho rằng thần y Lâm đã nổi danh vang dội, điều này khiến thầy giáo của câu ta tức giận.
Và bây giờ có vẻ như mọi thứ không đơn giản như vậy? "Ha ha ha... thần y? Đó chỉ là hư danh mà Trương Thái Sơn lắc đầu và bật cười, tiếp thôi!" tục nói: "Đối với một người tầm tuổi như thầy đây, con làm sao lại nghĩ rằng ông cụ già này quan tâm đến những hư danh giả dối kia!" "Nói thật cho con biết, thầy đến thành phố Nam Giang vì nhận được tin có người ở đây đã chế ra viên thuốc hồi sinh! Đó là viên thuốc của Bạch Cốt Thánh Chủ, mà căn cứ theo điều tra của thầy, người đã chế tạo ra viên thuốc hồi sinh này chính là... thần y Lâm!”
Rầm!
Một lời vừa nói, làm cho toàn thân Diệp
Ngôn run lên.
Thuốc hồi sinh!
Một viên thuốc thần kỳ đã gây chấn động thế giới hồi đó, Bạch Cốt Thánh Chủ đã chữa khỏi vô số bệnh nhân bị viêm phổi AS.
Nhưng bây giờ nghe được tin tức, trong lòng Diệp Ngôn đã hoàn toàn tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763933/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.