Yên tâm, tôi sẽ không giết anh đâu!
Khi Lãnh Bất Phạm nghe thấy câu nói này, cà người anh ta thở phào một hơi.
Anh ta vốn sợ là cái tên điện Lâm Thiệu Huy này mất trí, thật sự sẽ giết anh ta.
Nhưng bây giờ.
Rõ ràng là sự uy hiếp của mình đã có tác dụng, tên nhóc này đang kiêng nể lại lịch của mình. Thế nhưng, lúc Lãnh Bất Phàm đang định nói gì đó.
Thì câu nói tiếp theo của Lâm Thiệu Huy lại khiến cho anh ta hoàn toàn kinh ngạc.
"Tôi chỉ muốn. phế anh thôi!"
Am!
Một câu nói khiến cho trái tim của Lãnh Bất Phàm đặt xuống, giờ lại nhấc lên lần nữa.
Phế bỏ?Tên nhóc này không lẽ là muốn...
Một suy nghĩ đáng sợ hiện trong đầu của Lãnh Bất Phàm, gần như dọa anh ta sắp tė trong quần.
Thế nhưng đúng cái lúc Lãnh Bất Phàm đang định quay người bỏ chạy thì nhìn thấy Lâm Thiệu Huy tiến tới trước mặt, một chân đá vào đũng quần anh ta một cách thô bạo.
Vu!
Sắp!
Sắp đến trình độ cao nhất.
Lãnh Bất Phàm chi cảm thấy thông dưới của minh lạnh lẽo, khiến anh ta cực kỳ sợ hãi, sợ hãi cái chết:
"Không!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong phòng VIP.
Còn mọi người xung quanh thì sợ hãi khi nhìn thấy một chân Lâm Thiệu Huy hung hăng đả vào giữa hai chân của Lãnh Bất Phàm.
Bình bich!
Một tiếng bịch phát ra từ đũng quần của Lãnh Bất Phàm, cả người anh ta bị đá mạnh bay đi hai mét.
Bình bịch một tiếng, quỳ xuống dưới đất.
Ti tách!Ti tách!
Chất dịch với máu tươi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763803/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.