Giọng nói của Ác Ma Thứ Nhất toát lên vẻ run rẩy.
Sau khi Lâm Thiệu Huy đánh nát nắm đấm của mình, trong lòng gã không còn xem thường Lâm Thiệu Huy nữa, gã biết, tên này rất khỏe, quả thực có thể so sánh với nhân vật tông sư.
Mà giờ đây, gã mới bàng hoàng phát hiện, không chỉ về sức mạnh mà đến tốc độ của Lâm Thiệu Huy, chỉ e cũng đạt đến mức độ của tông sử rồi.
Ngay khi Ác Ma Thứ Nhất nhắc nhờ.
Năm Ác Ma còn lại bên cạnh cũng thoáng sững sở, giờ họ mới phát hiện ra Lâm Thiệu Huy biến mất trong nháy mắt, nhất thời họ cảm giác như có một luồng gió lạnh thổi về phía năm người.
"Đáng chết, tốc độ của tên này nhanh quá, cần thận đấy."
Một giọng nói kinh ngạc thốt lên.
Bóng người của họ lóe lên, dịnh tàn ra xungquanh.
Nhưng mà ngay lúc đấy.
Một âm thanh đáng sợ vô cung vang vang bên tai của Ác Ma ThỬ Sáu:
"Ông muốn chân trái của tôi?"
"Am!"
Vừa dứt lời, câu nói rơi vào bên tai của Ác Ma Thứ Sáu thì đôi måt gå cũng trợn tròn, gã cảm thấy sau lưng mình lạnh buốt, giống như thể có một con quỷ xuất hiện phía sau.
"Không..."
Ác Ma Thứ Sáu rit lên một tiếng hoàng sợ.
Mà từ tiếng kêu vang vọng đó, mọi người xung quanh cũng kinh ngạc phát hiện ra, chẳng biết từ lúc nào Lâm Thiệu Huy đã xuất hiện ở sau lưng Ác Ma Thứ Sáu, vung chân về phía đó.
Đá mạnh lên chân trái của Ác Ma Thứ Sáu.
Rac!
Tiếng xương cốt vỡ nát vang lên lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763800/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.