Cộc cộc cộc!
Đúng lúc này, dưới tầm mắt đầy kinh ngạc của gia đình Thẩm Ngọc Chi, bóng dáng của một người rồi lại đến một người khác xuất hiện ở cửa.
Đứng đầu là một ông cụ.
Trên người mặc một bộ đồ Đường, tinh thần sáng láng.
Từng cái giơ tay nhấc chân lúc ấy đều làm cho người ta cảm thấy có một sự áp lực từ vị bề trên.
Ngay sau khi nhìn thấy ông cụ xong, cả mấy Chu Chí Đức đều cảm thấy như thể họ dang nắm mơ người vậy: "Ngài có phải là.. ông Thanh không?"
Ông Thanh!
Một nhân vật truyền kì của thành phố Hải Dương.
Ông ta đã một tay gây dựng nên nhà họ Phí giàu có bậc nhất ở thành phố Hải Dương. Địa bàn kinh doanh của ông ta trải dài hơn chục nơi, qua cả Hải Dương, Nam Giang, chiếm cứ một phương.
Thậm chí ông ta còn được coi là thần tượng của tất cả các doanh nhân ở thành phố Hải Dương. Điều làm cho mấy người Chu Chỉ Đức không thể tưởng tượng được chính là một nhân vật lớn ở thành phố Hải Dương như vậy, lại đang đứng trước cửa nhà bọn họ.
Chẳng lẽ... Cũng là bởi vì Lâm Thiệu Huy?
Nghĩ đến khả năng này, dường như tim của cả nhà Thẩm Ngọc Chi đều đã lên đến tận cổ họng.
Không chỉ dừng lại ở đó.
Bọn họ còn thấy ở phía sau ông Thanh còn có mấy người giàu có ở thành phố Hải Dương, ông cụ nhà họ rồi cả ông cụ nhà họ Chu, còn có mấy nhân vật lớn khác trong giới kinh doanh.
Ông Thanh, sao ngài lại đến đây thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763708/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.