Câu nói này lại khiến cho đám người Hổ Huyết, Hắc Sinh và thầy Kiệt há hốc miệng, ươn ướt nơi khóe mắt.
Lúc này bọn họ mới hiểu được sở dĩ Phương Y Thần không rời khỏi là vì muốn dùng tính mạng của mình để đổi lấy tính mạng của bọn họ.
Căm phẫn! Không cam tâm! Trong lòng mỗi người đều không cam tâm nhưng trước tên Huyết Lang đáng sợ này thì bọn họ chỉ biết bất lực nhìn mà thôi.
Nhưng điều làm cho Phương Y
Thần ngạc nhiên chính là Huyết Lang lại lắc đầu một cách hờ hững, đôi mắt lạnh như băng quét về phía người đứng bên cạnh cô ta là Khổng Sanh: "So với cái mạng của cô thì tôi càng để ý đến... phải, chính là ông ta."
Cái gì? Câu nói đó khiến cho đám người Khổng Sanh và Phương Y Thần ngây ra.
Không chờ cho bọn họ hiểu, Huyết Lang nhếch miệng cười, lộ rõ sự kích động và u ám: “Nói đi, vị tông sư ở sau lưng ông rốt cuộc là ai?"
Xôn xao.
Tông sư?
Nghe nói vậy thì sắc mặt của Khổng Sanh trắng bệch, đương nhiên ông biết được người mà tên Huyết Lang này nói đến chính là Lâm Thiệu Huy
Nhưng ông thật không hiểu cái tên điên cuồng này muốn tìm Lâm Thiệu Huy để làm gì? “Tôi muốn giết anh ta."
Huyết Lang cười một cách chậm rãi, anh ta giống như có thể nhìn thấu tâm can của người khác. Hơn nữa, anh ta còn thè lưỡi ra liếm vệt máu tươi dính trên móng vuốt sói khiến cho anh ta thoạt nhìn giống y như một tên ác ma vừa điên cuồng vừa đáng sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763670/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.