Chương trước
Chương sau
Tình hình trước mắt đã làm thay đổi cảm xúc của hai vệ sĩ: “Có gì đó không đúng, người kia chắc chắn có vấn đề gì đó, mau ngăn cản anh ta lại!"
Vừa dứt lời, cả hai người muốn lao tới ngay lập tức để ngăn cản người thanh niên kia.
Nhưng tất cả đã quá muộn!
Viu Viu!
Chỉ với một cái búng tay của người thanh niên, trong tích tắc, hai chiếc lá bật ra nhanh như chớp.
Phụt.
Nghe thấy âm thanh này, hai người vệ sĩ đang lao tới đột nhiên cứng đờ cả người. Họ chỉ thấy trên cổ bỗng nhiên có cảm giác lạnh lẽo.
Hai người đưa tay chạm vào cổ.
Đột nhiên họ nhìn thấy máu đỏ tươi nhầy nhụa dính đầy lòng bàn tay. "Hohoho..."
Hai người vệ sĩ tròn xoe mắt nhìn thanh niên bằng ánh mắt như đang nhìn thấy quỷ, cả người hoàn toàn mất đi sức lực, như thể hai tòa tháp sát lan lượt đổ xuống.
Phich!
Thân thể của hai tên vệ sĩ ngã xuống đất, khế co giật, sau đó thì không phát ra âm thanh gì nữa.
Oành Oành!
Hai tay săn ảnh ngồi ở bãi cỏ hoàn toàn bị sốc. "Chết... chết rồi sao?"
Tay săn ảnh trẻ tuổi nuốt nước bọt dữ dội và cậu ta không dám tin vào thứ mà mình đang thấy.
Cậu ta là người phụ trách việc quay hình.
Cậu ta thấy rõ thanh niên đang đeo cái túi da rắn chỉ phất hai cái lá, hai lá lập tức giống như hai viên đạn sắc bén, hạ gục hai người vệ sĩ to lớn và còn làm thủng cổ của hai người đó.
Lá có thể xuyên qua cổ không?
Chuyện này... làm sao có thể "Cao thủ!"
Lúc này, tay săn ảnh trung niên ở bên cạnh hét lên như thể vừa nhìn thấy ma.
Chỉ những nhân vật ở cấp bậc cao thủ mới có thể dùng lá làm người khác bị thương.
Có điều gã ta hoàn toàn không thể hiểu được, người thanh niên trước mặt gã ta, trông còn trẻ như vậy sao lại có thể dat tới cảnh giới cao thủ?
Chà!
Lúc này, sau khi hai người vệ sĩ bị giết chết, những người vệ sĩ khác lập tức báo cho những người khách trong khách sạn.
Nhanh như chớp, một vệ sĩ của nhà họ Phương từ trong khách sạn bay ra. "Địch công kích!" "Địch công kích!"
Một âm thanh kinh hãi, không ngừng gầm lên từ trong miệng của các vệ sĩ.
Đặc biệt, khi họ phát hiện ra rằng người bạn đồng hành của mình đã bị giết chết, một niềm tiếc thương và phần nộ vang lên: "Ngũ Long, Cửu Vân đã chết! Giết nó, giết tên khốn kiếp này, báo thù cho các anh em!"
Những vệ sĩ này đã không thể nhìn thấy đồng bọn của họ bị giết như thế nào.
Họ chỉ nhìn thấy cổ của hai người kia đã bị cắt đứt.
Họ nghĩ có thể hai người này bị đánh lén.
Đột nhiên!
Aaaa!
Đủ mười tên vệ sĩ hung hãn như mười con hổ chui ra khỏi lồng, trong tay cầm một con dao găm, sau đó họ nhanh chóng tiến lên muốn giết chết người thanh niên đeo túi da rắn kia.
Động tĩnh của bọn họ đã đánh động hai người lính đặc nhiệm đã nghỉ hưu như Hắc Sinh và Hổ Huyết. Nhưng, khi cả hai nhìn thấy mặt nam thanh niên xách túi da rắn kia.
Bùm!
Hai người họ như bị sét đánh, và họ lập tức hét vào mặt những người lính canh đang xông lên kia: "Huyết Lang! Tên kia chính là Huyết Lang! Quay lại! Mau quay lại!"
Hắc Sinh và Hổ Huyết dường như không dám tin vào mắt mình.
Bọn họ đương nhiên từng xem qua danh sách sát thủ Đông Á, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng kẻ siêu tàn nhẫn trong danh sách sát thủ, Huyết Lang, sẽ xuất hiện trước mặt họ.
Tuy nhiên!
Tiếng gầm của hai người vừa vang lên, một cảnh tượng đẫm máu mà cả đời họ không thể quên hiện ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.