"Vợ à." Lâm Thiệu Huy nhìn Bạch Tố Y. Anh không nên tiếng khuyên giải hay can ngăn điều gì mà chỉ chờ đợi Bạch Tố Y lựa chọn.
Nếu đúng là Bạch Tố Y sợ việc anh làm sẽ liên lụy đến bọn họ, liên lụy đến nhà họ Bạch và muốn ly hôn với anh thì anh cũng sẽ không luyến tiếc và cũng không còn gì để mắc nợ nữa. Anh sẽ vung tay áo rời đi, từ nay về sau không còn bất kì quan hệ gì với Bạch Tố Y và nhà họ Bạch nữa.
Nhưng nếu Bạch Tố Y vẫn còn tình cảm với anh, chỉ cần cô vẫn còn tình cảm với anh thì dù phải chịu bao lời đàm tiếu và giễu cợt thì anh cũng sẽ im lặng bảo vệ cô mãi mãi.
Rì rầm rì rầm...
Ánh mắt của từng người, từng người một di chuyển về phía Bạch Tố Y. Tất cả mọi người đều chờ đợi sự lựa chọn của cô.
Tí tách.
Tí tách.
Từng giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mắt xinh đẹp của Bạch Tổ Y. Cô nhìn Lâm Thiệu Huy, trong đáy mắt tràn ngập vẻ đau khổ và thất vọng: "Lâm Thiệu Huy, anh... anh làm em thất vọng quá!"
Hả?
Trong giọng nói của Bạch Tố Y tràn đầy vẻ bị thương và thất vọng. Câu nói đó của cô khiến ông cụ nhà họ Bạch và đám người đứng xung quanh ông cụ cảm thấy vui sướng trong lòng. Họ cho rằng Bạch Tố Y vô cùng thất vọng về Lâm Thiệu Huy nên cô đã đưa ra lựa chọn của mình.
Thế nhưng... "Lâm Thiệu Huy, đáng nhẽ anh không nên một mình đi tìm cái đám con ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763647/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.