Chương trước
Chương sau
Khó có thể che giấu được vẻ ước ao và sùng bái trên gương mặt xinh đẹp của Bạch Tổ Y.
Dù sao!
Loại người như người xem thần bí kia, gần như chỉ dựa vào một lần livestream này, chỉ e đã được vô số người trong thành phố Nam Giang sùng bái và tôn kính.
"Nếu Lâm Thiệu Huy có thể mạnh đến như thế thì tốt biết bao...”
Trong đầu Bạch Tố Y không khỏi nhớ đến ông chồng Lâm Thiệu Huy của cô.
Nhưng mà ngay sau đó Bạch Tố Y lại lắc đầu.
"Không! Nếu so sánh lại thì mình càng thích Lâm
Thiệu Huy của bây giờ hơn!”
"Tuy mạnh mẽ rất tốt, nhưng bình thường mới là chân thật!"
Nghĩ đến Lâm Thiệu Huy, khóe môi Bạch Tố Y không tự chủ được mà hơi cong lên một chút, hiện lên độ cong hạnh phúc mà dịu dàng.
Nhưng mà! Ngay lúc mọi người đang hoan hô không ngừng!
Đùng!
Trong video lại phát ra tiếng nổ ầm lần nữa.
Mọi người đều ngạc nhiên chuyển mắt sang video nhìn, lập tức phát hiện, người quay phim đã thay đổi góc máy quay của di động, đang nhắm thẳng về hướng cổng chính của viện hí kịch.
Mà lúc này, cánh cửa lớn kia giống như đã chịu tác động của một lực cực mạnh, không ngờ lại bị người ta đánh nát bét.
Bùm bùm!
Vụn gỗ dày đặc văng tứ tung!
Không chỉ như thế!
Một ông già mặc áo xám từ cánh cửa bể nát kia
bước vào!
Lộc cộc!
Ông già áo xám này có cơ thể cực kỳ cao lớn, một loại hơi thở ầm trầm đáng sợ dày đặc luôn quanh quẩn xung quanh bao vây lấy cơ thể ông ta. Đặc biệt là mỗi khi ông ta bước một bước tiếng bước chân vang dội kia giống hệt như tiếng trống,
vang vọng trong lòng mọi người.
Làm cho mạch máu của bọn họ cũng bắt đầu sôi trào mãnh liệt theo tiếng bước chân của ông già này. Khi đám Kim Cương và Thiết Diện Thương Lang
Không chỉ như thế! nhìn thấy ông già này rồi, cả đám đều vô cùng sững sờ. Rồi sau đó lại trở nên mừng như điên. "Sư phụ, thầy cuối cùng cũng... đến!”
"Sư công! Sự công đến đúng lúc lắm, mau báu thù cho bọn con, báo thù cho sư phụ!"
Cái gì!
Khi giọng nói của nhóm Kim Cương và Thiết Diện Thương Lang vang vọng lên, bên khu vực người thuộc thành phố Nam Giang, sắc mặt của nhóm Hổ Văn và Năm Sẹo đều thay đổi kịch liệt.
Sư phụ?
Sư công?
Không lẽ ông già này chính là người đứng đầu của võ thuật ở Giang Nam sao!
Đùng!
Sau khi xác định được thân phận của ông già này rồi, tất cả mọi người ở thành phố Nam Giang đều cảm thấy da đầu tê rần.
Mọi người đều nhìn thấy rất rõ trình độ mạnh mẽ của Kim Cương và bốn tên đệ tử của hắn.
Mà bây giờ!
Người đứng đầu của võ thuật ở Giang Nam đã đến, áp lực vô hình này làm mặt cho tất cả cao thủ của thành phố Nam Giang như Hổ Văn đều vàng như màu đất!
Không chỉ riêng bọn họ!
Trong tập đoàn Bạch Kỳ.
Trước video, sau khi nhìn thấy ông già đó, tất cả mọi người xung quanh đều ngẩn ngơ. "Ông già này là sư phụ của Kim Cương? Không lẽ ông ta còn ghê gớm hơn cả Kim Cương nữa sao?” Bí thư Hồng Vân mặt đầy rung động hỏi.
Nghe được câu hỏi này!
Tất cả những người còn lại đều đồng loạt quay qua nhìn người đồng nghiệp nam kia.
Bọn họ lập tức nhìn thấy người đồng nghiệp nam kia giống như bị dọa ngu người rồi, gương mặt trắng bệch như tờ giấy.
"Không... Không chỉ ghê gớm đâu!"
"Mà là... mạnh hơn rất nhiều! Tất cả mọi thứ của Kim Cương, đều là do ông già này dạy dỗ!”
"Ông ta, bây giờ chính là người đứng đầu của võ thuật ở Giang Nam - Tống Minh Vương!”
Cái gì!
Nghe anh ta nói thế, nhóm bí thư Hồng Vân đều sợ hãi run rẩy.
Lúc này bọn họ mới hiểu được, ông già này chính là chỗ dựa lớn nhất của đám Kim Cương.
Nhưng mà mọi người lại không phát hiện ra.
Khi vừa nhìn thấy ông già này!
Bạch Tố Y lập tức tưởng rằng cô đã hoa mắt, mặt đầy kinh ngạc che miệng lại:
"Tôi... Hình như tôi từng gặp ông già này rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.