Nghĩ đến đây!
Cho dù là nhóm người Hổ Vằn, Năm Sẹo hay là đám Kim Cương đều nín thở mà đợi, mặt đầy hồi hộp.
"Tới đi!"
Lôi Bạo nhe răng ra cười, cơ thể dần phát lực.
Cốp cốp cốp...
Từng thớ cơ bắp của anh ta từ từ gồ cao lên, nâng trình độ phòng thủ của cơ bắp anh lên đến cực hạn.
Mà ngay khoảnh khắc lực phòng ngự và đầu óc tập trung cao độ nhất.
Phụt!
Một tiếng thở nhẹ đột nhiên vang lên, rồi sau đó...
Vèo vèo vèo!
Tiếng gió xé rách vang lên liên tiếp như những hạt mưa, đột nhiên vang vọng khắp nơi.
Nhanh! Nhanh!
Nhanh
Hai mắt Lôi Bạo đột nhiên co rút lại, nhỏ chỉ bằng lỗ kim.
Anh cứ trơ mắt nhìn, có vài thứ cực nhỏ từ trên hàng ghế khán giả bay xuống, một đống rất nhiều bắn mạnh về phía anh!
"Tàn ra hết!"
Trên gương mặt Lôi Bạo hiện lên vẻ sắt lạnh, đầy tự tin và kiêu ngạo.
Hai tay anh đột nhiên dùng sức, đột nhiên chộp mạnh về hướng mấy vật thể nhỏ xíu kia.
Gần như chỉ trong nháy mắt, đôi tay đầy vết chai của hắn đã đột nhiên chộp được mấy vật thể nhỏ xíu kia!
Ngay lúc sắp sửa chạm đến.
Lôi Bạo đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Anh chỉ cảm thấy, mấy thứ giống như hạt nho kia không ngờ lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng cuồng bạo, làm anh lui bịch bịch bịch về sao mấy bước.
Mà dưới sức mạnh khủng khiếp kia.
Đôi tay đầy vết chai của anh giống như một lớp giấy cửa sổ mỏng manh, năm ngón tay to lớn dùng để ngăn cản lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763556/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.