Giờ phút này, nhìn bộ dáng kích động của Bạch Tố Y, Trương Bác Vũ ở một bên lập tức hiểu ý cười một tiếng.
Thứ anh ta muốn chính là hiểu quả này.
Từ lúc mới bắt đầu, anh ta đã biết thứ Bạch Tố Y thích nhất chính là bản nhạc piano của Huy Tuấn, thậm chí có thể nói là si mê.
Cho nên, anh ta mới không tiếc vung ra một số tiền lớn để mời Dương Hồng Anh người am hiểu về ca khúc của Huy Tuấn,
Dùng tiếng đàn piano để diễn tả tình yêu của mình dành cho Bạch Tố Y.
Giờ phút này!
Không chỉ có Bạch Tổ Y, thậm chí mỗi một vị khách bên trong nhà hàng sau khi nhìn thấy sự xuất hiện của Dương Hồng Anh, thì tất cả cũng sợ ngây người.
"Trời ạ, đây là Dương Hồng Anh sao? Sao cô ấy lại đây, mẹ nó!”
"Cháu gái của ông Dương nghệ sĩ dương cầm đầu tiên ở Trung Quốc, được mệnh danh là nghệ sĩ chơi đàn piano giỏi nhất các bản nhạc của Huy Tuấn!”
"Thần tượng, tôi cũng thích ca khúc của Huy Tuấn, trời ạ, thật là quá tốt!"
Nhiều khách hàng xung quanh đã hoàn toàn xôn xao, từng người một đều cảm thấy vui mừng không thôi.
Đặc biệt, sau khi bọn họ phát hiện ra Dương Hồng Anh là được Trương Bác Vũ mời đến, thì tất cả mọi người đều rồi rít vỗ tay hoan nghênh Trương Bác Vũ để tỏ lòng cảm ơn.
Lúc này Trương Bác Vũ quả thật là tâm điểm trong mắt mọi người.
Hăm hở
Đã đẹp trai mà lại giàu có.
Anh ta vô cùng hưởng thụ ánh mắt kính nể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763467/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.