Có lẽ, cô ấy thật sự đang tìm tôi!
Khi những lời nói này của Lâm Thiệu Huy vang lên, thì bầu không khí trong toàn bộ phòng khách đều hơi yên lặng lại.
Bạch Tổ Y và những người khác ở bên cạnh, tất cả nhìn về phía Lâm Thiệu Huy như thể đang nhìn quái vật.
Sau một thời gian ngắn im lặng!
Ầm ĩ!
Có mấy người đột nhiên cười to.
“Ha ha ha... Bạch Tổ Y, không nghĩ đến, chồng của em còn khá hài hước đấy? Cậu ta thấy có chữ 'Huy trong tên của mình, lại cho rằng mình là Huy Tuấn,
người mà Tiểu Thiên Hậu Châu Á Phương Y Thần đang tìm kiếm!” Lúc này, Trương Bác Vũ cười ngã nghiêng ngã ngửa, trong lời nói của anh ta còn tràn đầy chế giễu và khinh thường Lâm Thiệu Huy, Trương Vân Hằng ở bên cạnh cũng thiếu chút nữa cười ra nước mắt: “Ôi, không được, không được! Chị Bạch Tổ Y, chồng chị thật là buồn cười, từ trước đến nay tôi chưa từng thấy người nào trơ trẽn như vậy! Ha ha ha..."
Hai anh em cười vô cùng mia mai.
Mà Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân cũng vừa cười vừa mắng: “Thằng nhóc thối này, khi nào thì học được cách nằm mơ giữa ban ngày vậy!”
“Đúng vậy, Thiệu Huy của trước kia, sẽ không ăn nói khoác lác như vậy, hôm nay cậu làm sao đấy?"
Vẻ mặt của những người xung quanh, tất cả đều rơi vào trong mắt Bạch Tố Y, nhất thời khiến khuôn mặt xinh xắn bỗng chốc xanh đỏ, vừa xấu hổ vừa thẹn thùng.
Cô đĩ nhiên cũng không nghĩ đến, vậy mà Lâm Thiệu Huy lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763465/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.