Lâm Thiệu Huy ngồi trong xe, thờ ơ nhìn lướt qua ông Cao đang đứng trước mặt mình, khóe miệng hơi cong:
"Mắt ông không tệ đâu, ông nhận ra thân phận của tôi từ khi nào?"
"Thưa cậu Lâm, vừa mới thôi ạ."
Thái độ của ông Cao vô cùng tôn sùng.
Hông của ông hơi cong, vẻ mặt hiện rõ sự sùng bái:
"Trước kia khi nhìn thấy đơn thuốc thuốc hồi sinh, tôi chỉ mới suy đoán trong lòng, cú đánh vừa nãy của cậu Lâm đã kéo ông cụ bên bờ cõi chết trở về, khiến người ta phải giật mình sợ hãi."
Trong lòng ông Cao vô cùng phức tạp.
Có lẽ ông ta cũng không thể nào tưởng tượng nổi, Bạch Cốt Thánh Thủ chấn động toàn cầu lại là một thanh niên trẻ tuổi như vậy.
"Nói đi, tìm tôi làm gì?" Lâm Thiệu Huy bình tĩnh nhìn ông Cao, trong lòng đã có mấy phần suy đoán.
Sau khi nghe Lâm Thiệu Huy hỏi lại.
Ông Cao hơi chần chừ một lúc, giống như thể vừa hạ quyết tâm làm gì
Bịch một tiếng, ngay lập tức, ông quỳ xuống trước mặt Lâm Thiệu Huy.
"Xin cậu Lâm hãy cứu nền Đông y nước nhà."
Nói xong, ông Cao quỳ rạp trên mặt đất, nước mắt giàn giụa:
"Lần này, bác sĩ Tây y Mike đã giẫm đạp tôn nghiêm của nền Đông y nước đó. nhà dưới lòng bàn chân, chỉ trách bộ xương già này, tài năng kém cỏi, làm cho nước mình mất mặt, làm mất thể diện của Đông y."
"Giờ đây, chỉ móng cậu Lâm có thể giành lại thể diện cho Đông y chúng ta, nếu không truyền thừa ngàn năm của nền Đông y nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763322/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.