Ngủ trên giường?
Lâm Thiệu Huy thoáng sững sờ, ba năm qua, đây là lần đầu tiên Bạch Tố
Y cho mình lên giường ngủ.
"Được."
Ngay lập tức, Lâm Thiệu Huy gật đầu bò lên giường.
Mùi hương con gái thơm ngát nhẹ nhàng phảng phất trên người Bạch Tố
Y, nhất thời làm Lâm Thiệu Huy váng vất. "Vợ à, mình..." Lâm iệu Huy cười hì hì định nói thêm gì đó.
Bạch Tố Y trừng mắt, nũng nịu mắng:
"Lâm Thiệu Huy, em sợ anh cảm lạnh nên mới để cho anh lên giường, anh đừng mơ hão nữa!"
"À, được rồi." Lâm Thiệu Huy bất đắc dĩ, chỉ có thể chui vào chăn, sau đó thì bắt đầu nghỉ ngơi.
Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ len lỏi vào phòng.
Nhưng trái tim Bạch Tổ Y vẫn đập nhanh thình thịch không ngừng, khiến cô phải trở mình trằn trọc, khó mà ngủ được.
Mà khi cô lắng nghe, hơi thở của Lâm Thiệu Huy đã dần bình ổn, có lẽ anh đã ngủ say rồi.
Cô không khỏi nghiêng người, quay đầu nhìn về phía khuôn mặt ngủ say của Lâm Thiệu Huy.
"Mặc dù em không biết anh có liên quan đến cậu Lâm kia không?" "Nhưng anh là chồng em."
"Cả đời này vẫn thế."
Vẻ dịu dàng hiện lên trong đôi mắt Bạch Tố Y, cô nhẹ nhàng nghiêng đầu, sau đó hôn lên trán Lâm Thiệu Huy một cái.
Chỉ là cô không hề nhìn thấy.
Khóe miệng Lâm Thiệu Huy cong lên một độ cong hạnh phúc ngọt ngào.
Sáng sớm hôm sau.
Bốn người trong nhà rời giường rất sớm.
Thẩm Ngọc Trân dậy sớm làm bữa sáng, sau đó xới cho mỗi người một bát cơm.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763317/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.