Trần Mục Quân không phải là người có nhiều ham muốn, anh ấy nhẫn nhịn và kiềm chế, hiếm khi mất kiểm soát, chúng tôi tôn trọng lẫn nhau, cứ thế mà bình yên trôi qua từng ngày.
Chúng tôi lấy nhau được nửa năm, và cưới nhau trong một ngày.
Không có sự khác biệt.
Một tuần trước.
Tôi đã đi dạo phố mua sắm với Phó Đa Đa.
Tôi gặp Trần Mục Quân tại nhà hàng nơi tôi đang ăn.
Rất đông người.
Thoạt nhìn thì thấy có vẻ như mọi người trong văn phòng hoặc nhóm nghiên cứu đang ăn tối cùng nhau.
Thực ra người thu hút tôi không phải là Trần Mục Quân.
Đó là một nữ sinh bên cạnh Trần Mục Quân.
Cô ấy trông giống Trần Mục Quân.
Cũng giỏi giang tự tin, hào phóng dịu dàng.
Hai người đi cạnh nhau, vừa đi vừa nói chuyện.
Trần Mục Quân hơi nghiêng tai cẩn thận lắng nghe.
Nhìn từ xa có thể thấy được bầu không khí rất hài hòa ăn ý.
Phó Đa Đa ngạc nhiên: "Đó không phải là chồng của cậu sao? Anh ấy cũng ăn ở đây à?"
"Ừm, đúng vậy."
Cô ấy tặc lưỡi hai lần: "Thảo nào cậu lại chọn nơi này." Thực ra tôi cũng không biết mình sẽ gặp Trần Mục Quân ở đây, cho dù tôi và Trần Mục Quân kết hôn thì cuộc sống của chúng tôi vẫn giống y như trước.
Anh ấy là anh ấy, tôi là tôi.
Anh ấy không bao giờ hỏi tôi đi chơi với ai.
Tôi cũng sẽ không hỏi, người phụ nữ bên cạnh anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-liet-nhu-lua/2897450/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.