Sau khi kỳ thi kết thúc.
Tôi đến trường để tìm Trần Mục Quân.
Tôi không thấy anh ấy trong phòng thí nghiệm, nhưng lại tình cờ gặp cô gái đã từng hợp tác với Trần Mục Quân trước đây.
"Chị dâu, chị đến tìm thầy Trần hả?"
Cô ấy vậy mà lại biết tôi.
Tôi khẽ gật đầu.
"Thầy Trần đến kho dữ liệu rồi, chị chờ ở chỗ này một chút nhé."
Khi cô ấy mở cửa và mời tôi vào.
Tôi nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út bên tay trái của cô ấy.
"Ồ? Cô kết hôn rồi hả?"
Tôi nhịn không được hỏi.
Cô gái đó cười: “Đúng vậy, tôi đã kết hôn được hai năm rồi, có chuyện gì à?” Tôi cười ngượng nghịu.
Tôi nhớ Trần Mục Quân từng nói, họ hình như không được đeo đồ trang sức khi làm thí nghiệm.
Xem ra trước đây là tôi đã hiểu nhầm rồi.
Đáy lòng xuất hiện một loại cảm giác chột dạ mà chỉ mình mình biết. Vì những suy nghĩ không đúng lúc và tư tưởng hạn hẹp của mình.
Trong khi chờ đợi, đối phương đã rót nước cho tôi.
Rồi đột nhiên hỏi:
"Đúng rồi, chị dâu, kỳ hạn thuê phòng vẽ của chị sắp đến rồi phải không?"
"Sao cô lại biết?"
"Phòng chị thuê là của chồng em, trước đó thầy Trần đã đến hỏi về nó, em nhớ là chị đã thuê nó ba năm rồi."
Trần Mục Quân?
Tôi nhớ rõ ràng phòng vẽ đó là do một đàn anh đã tốt nghiệp nhiều năm thuê giúp. Hơn nữa là thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-liet-nhu-lua/2897428/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.