Khi mang thai đến tháng thứ tám, cơ thể Tô Hòa thay đổi ngày càng kỳ lạ. Vốn dĩ y chỉ cảm thấy ngực căng đau, lúc đó vẫn chưa chú ý tới, chờ đến một ngày nọ y đột nhiên cảm thấy ngực mình ươn ướt, lại toát ra mùi sữa, làm mỗi lần cởi y phục y lại xấu hổ muốn chết.
Hai núm vú tròn bằng hạt lạc dính chút sữa màu trắng, dùng ngón tay chọc vào vẫn có sữa rỉ ra. Tô Hòa trông thấy bản thân như vậy cũng hoang mang. Thảo nào dạo này Lục Nghiêu rất thích ôm y, nói trên người y có mùi sữa.
“Hòa nhi.” Bên ngoài, Lục Nghiêu đã trở lại, đang tiến vào trong phòng.
Tô Hòa nghe thấy giọng nói kia thì giật mình, y nhìn bầu ngực còn nhớp nháp của mình, tiếng bước chân của trượng phu đang ngày càng gần, y cắn cắn môi, với tay lấy miếng quấn ngực quấn ngực mình lại.
Vừa mặc xong y phục thì Lục Nghiêu bước vào. Tô Hòa chỉnh lại y phục, thấy không có gì bất thường thì vén rèm lên đón hắn.
Lục Nghiêu nhìn thấy người, nóng lòng muốn tiến lên ôm y, một tay ôm lấy bụng y, một tay xoa mặt, vùi đầu vào cổ Tô Hòa, khẽ dụi dụi, thoạt nhìn giống như một con cún to đang làm nũng. Từ rất lâu trước hắn đã ngửi thấy mùi trên người Tô Hòa, thời gian mang thai càng tăng thì mùi càng đậm, dịu ngọt như mùi sữa.
“Hôm nay thế nào rồi?” Lục Nghiêu ngẩng đầu hôn trán y, dìu y đến ghế quý phi bên cạnh rồi ngồi xuống, để y ngồi lên trên đùi mình, “Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hon-ach-gia/1749270/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.