Đưa hoàng đế đi rồi, Ngũ hoàng tử đau đầu xoa bóp trán, nói với Lục Nghiêu vẫn đang đứng bên cạnh: “Mọi chuyện trong cung coi như đã kết thúc, thế nhưng vẫn còn một Tô Văn Thanh, người của ta đã qua bên đó rồi. Thê tử mới cưới của ngươi… Nếu y có liên quan đến chuyện bản đồ kho báu, nên làm thế nào thì tùy ngươi, ta sẽ không tham gia, ngươi cẩn thận nghĩ cách xử lý đi.” Nói xong thì dẫn thị vệ rời đi.
Mặc Ảnh xuất hiện sau khi đám người đã rời đi hết, thì thầm bên tai Lục Nghiêu.
Lục Nghiêu nghe được tin tức, trong lòng chìm xuống: “Người đang ở đâu?”
Mặc Ảnh im lặng lắc đầu.
“Thông báo cho Thiên Thính lâu, sau khi mọi chuyện qua đi các ngươi đều đi lĩnh phạt.”
“Vâng.”
Tô Hòa lúc này đã bị Tô Văn Thanh giam ở nơi nào đó được mấy ngày.
Tô Văn Thanh sử dụng tín vật của mẹ y đe dọa, ép Tô Hòa đưa bọn họ đi tìm vị trí kho báu, chẳng qua là do ông ta không tin vào tính xác thực của bản đồ, bị người ta bắt giữ, dù Tô Hòa có thông minh khôn vặt thì cũng phải suy xét lại ba phần.
Vốn dĩ mấy ngày trước còn tốt, cũng không biết Tô Văn Thanh nghe được tin tức gì, đột nhiên nổi giận với y rồi cho người nhốt y đến tận hôm nay.
Tô Hòa ngồi dậy từ trên giường, cầm ấm trà trên bàn rót ly nước uống một ngụm. Gần đây y luôn cảm thấy buồn nôn, cơ thể đau nhức mệt mỏi, tinh thần không được tốt như trước, cứ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hon-ach-gia/1749267/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.