Ta xem kẻ nào dám.”
Một giọng nói quen thuộc từ ngoài điện vang lên, mọi người trong điện đồng thời quay lại nhìn. Chỉ thấy Ngũ hoàng tử được truyền đã mang theo đội ngũ xuất kinh lại xuất hiện ở đây, một thân khôi giáp, phía sau dẫn theo viện binh.
“Uyên Nhi!” Hoàng thượng vẫn còn đang ngồi dưới đất trông thấy người đang đến, không nén nổi kích động kêu lên thành tiếng.
Ngũ hoàng tử khoan thai sải bước vào đại điện, trước tiên hành lễ với Hoàng đế: “Nhi thần cứu giá chậm trễ, mong phụ hoàng thứ tội.”
“Uyên Nhi!” Hoàng đế tựa vào cánh tay Thường Thịnh miễn cưỡng đứng lên, chỉ vào Đại hoàng tử nói: “Nghiệt tử! Uyên Nhi, giúp trẫm bắt nghiệt tử này lại.”
Không ngờ được Ngũ hoàng tử đột nhiên xuất hiện, Đại hoàng tử thoáng sửng sốt, trên mặt không hiện lên vẻ gì, trong lòng lại âm thầm tính xem mắt xích nào của kế hoạch đã xảy ra vấn đề, sau đó cười ha ha: “Ngũ hoàng đệ, biệt lai vô dạng* nhỉ.” Trên mặt tươi cười, nhưng trong mặt đều là hận ý cay độc của huynh đệ cùng cha khác mẹ.
*Biệt lai vô dạng: Là một lời chào sau khi tạm biệt hoặc đoàn tụ, mang ý là không xảy ra chuyện gì xấu sau khi chia tay.
“Hoàng huynh không phải cho rằng ta đã lấy được bản đồ kho báu sao? Ta còn cho rằng thủ hạ của hoàng huynh làm việc chu toàn hơn ta chút chứ.”
“Ngươi!”
“Có phải Hoàng huynh rất tò mò, rằng tại sao ta lại xuất hiện ở nơi này không? Vì sao ta lại biết rõ đêm nay ngươi sẽ bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hon-ach-gia/160888/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.