Lúc Tần Phong chạy đến trang viên thì cũng đúng lúc Hách Sơn trở lại.
“Tần tiên sinh, thi thể của đám người nhà họ Đinh đã xử lý xong hết rồi. Cậu không cần lo lắng.” Hách Sơn nói.
“Vậy thì cảm ơn Hách tiên sinh.”
Được Hách Sơn giúp đỡ, Tân Phong có thể giảm bớt được nhiều phiền phức.
“Tần tiên sinh khách sáo rồi, bệnh của lão gia tử còn cần làm phiền cậu hỗ trợ. Huống chỉ.... Tôi lỗ mãng ra tay với Tần tiên sinh, may mà cậu tha mạng cho. tôi, coi như tôi làm chút việc đền bù cho cậu.”
Nghĩ đến việc ông ta từng tấn công Tân Phong nhưng hắn lại tha cho ông ta một mạng, gương mặt già của Hách Sơn đỏ lên, cảm thấy thái độ của mình còn không bằng người trẻ tuổi như Tân Phong.
“Trước tiên cứu lão Chiến Vương đãi.” Tần Phong không muốn nói chuyện râu ria nữa.
Hai người đi vào phòng ngủ của lão Chiến Vương, sau khi kiểm tra lại bệnh
tình của lão thì Tân Phong nhíu mày. “Tần tiên sinh, có chuyện gì vậy?” 'Tần Phong không nói gì, dường như đang suy nghĩ gì đó. Một lúc lâu sau.
Tân Phong mới nghiêm nghị nhìn về phía Hách Sơn, nói: “Bệnh tình của lão Chiến Vương nghiêm trọng hơn so với dự đoán của tôi, cho nên tôi cần Hách tiên sinh ông đưa ra quyết định. Nếu muốn cứu thì tỉ lệ thành công chỉ khoảng 30%. Nhưng nếu không cứu thì có khả năng lão Chiến Vương chỉ sống được qua đêm
nay. “Nghiêm trọng đến vậy sao?” Hách Sơn sửng sốt, hỏi: “Vậy... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ho-xuong-nui/3431728/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.