Edit: Sabj
“Cha nói dối…” Giọng Diệp Hoa Ngâm trong nháy mắt trở nên khàn khàn, hắn nhìn khuôn mặt tái nhợt của Bạch Hoàng Chúc, lui về phía sau mấy bước, dáng vẻ như không thể chấp nhận sự thật.
Bạch Hoàng Chúc muốn nói gì đó, nhưng lại nghĩ giờ phút này mặc cho hắn nói gì thì họ cũng không tin, vì vậy hắn chỉ than nhẹ một tiếng nói: “Tiểu ruồi bọ, con đưa đồ cho Diêu cô nương trước đi, nàng vẫn đang chờ ở bên ngoài đấy.”
“Cha! ” vào thời điểm này mà Bạch Hoàng Chúc vẫn còn sang chuyện khác, Diệp Hoa Ngâm không ngốc, tất nhiên biết Bạch Hoàng Chúc muốn hắn tránh mặt.
Bạch Hoàng Chúc bất đắc dĩ nhìn Diệp Hoa Ngâm, Diệp Hoa Ngâm cố chấp đối diện với Bạch Hoàng Chúc.
Phía sau Minh Sơ cuối cùng cũng mở miệng, câu nói đầu tiên của nàng là với Diệp Hoa Ngâm: “Tiểu ruồi bọ, nghe lời cha đi, đem mấy thứ này cho Diêu cô nương trước.”
“Nhưng mà … ” Diệp Hoa Ngâm không rõ vì sao ngay cả Minh Sơ cũng muốn hắn làm như vậy.
Minh Sơ giải thích: “Con cũng không muốn chúng ta đang nói chuyện tự nhiên Diêu Thanh Thanh kia xông vào chứ?” Đem mấy thứ này cho nàng ta trước, tránh trường hợp Diêu Thanh Thanh chờ đến sốt ruột lại xông vào.
Diệp Hoa Ngâm chần chờ một lát, cắn răng gật đầu, sắc mặt vẫn tệ trước nay chưa từng có. Hắn ôm đống thứ trên bàn rồi vén mành ra ngoài. Sau khi Diệp Hoa Ngâm đi khỏi, Minh Sơ quay đầu nhìn Bạch Hoàng Chúc, khẽ nói: “Bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2139019/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.