Edit: Sabj
Giây phút này Minh Sơ chỉ nhìn thấy bóng lưng của Bạch Hoàng Chúc, một giây trước còn khiến nàng lo lắng không yên bây giờ đã đứng trước mặt nàng, bảo vệ nàng đứng phía sau.
Minh Sơ chẳng biết tại sao lại muốn khóc, nhưng nàng cắn chặt răng, dời tầm mắt về phía Doanh Cơ. Doanh Cơ đang cười khẩy nhìn Bạch Hoàng Chúc, nắm chặt trường kiếm trong tay như muốn ngay lập tức bầm thây vạn đoạn Bạch Hoàng Chúc. Cách Doanh Cơ không xa, Cảnh Ly cầm ô đỏ khóe miệng cong lên, còn Trọng Sinh cúi đầu chặn đường lui của nàng ta.
Thấy Bạch Hoàng Chúc đang cố gắng đứng vững không rảnh nói nhảm với Doanh Cơ, Cảnh Ly nói: “Ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát khỏi đây sao?” Doanh Cơ chỉ nghĩ Bạch Hoàng Chúc là tên thiếu gia có vài chiêu võ công hộ thân, chỉ nghĩ Cảnh Ly hắn là một thị vệ tầm thường của Bạch gia, người duy nhất nàng ta cảnh giác chỉ có Trọng Sinh. Nhưng nàng lại chưa từng nghĩ đến, người bị nàng coi là thiếu gia nhà giàu chính là thiên hạ đệ nhất sát thủ Quỷ Chúc, còn Cảnh Ly từng là một trong tám Hắc Y sứ giả, chẳng qua nàng không nhớ đến hắn mà thôi.
Doanh Cơ nhìn thoáng qua mấy người vây quanh mình, sau đó nói với hai huynh đệ Bạch gia đứng một bên: “Bạch Hoàng Lân, với tư cách là người của Hắc Y giáo, lúc này ngươi chỉ vì một tên huynh đệ mới gặp mặt vài lần mà phản bội Hắc Y giáo ư? Còn ngươi nữa Bạch Hoàng Quyết, không phải ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2138999/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.