Edit: Sabj
Lúc này chỗ của Thẩm Bích Nguyệt đã loạn cào cào, cảnh tượng khi Bạch tiểu thiếu gia Bạch Hoàng Lân tới đó là một đám người bận rộn đi tới đi lui, Bạch Hoàng Quyết đang canh giữ ngoài cửa phòng Thẩm Bích Nguyệt. Thấy Bạch Hoàng Lân tới, ánh mắt Bạch Hoàng Quyết hơi biến đổi, đi lên trước: “Hoàng Lân, đệ đến rồi à?”
Bạch Hoàng Lân mặt không chút thay đổi gật đầu, nhìn thoáng qua trong phòng thì thấy Thẩm Bích Nguyệt đã tỉnh, đang ngồi dựa vào đầu giường, tuy nhiên chỉ nhìn vào tường ngẩn người. Bạch Hoàng Lân định chuẩn bị đi vào thì lại nghe thấy Bạch Hoàng Quyết khẽ nói: “Đệ vừa từ chỗ Hoàng Chúc đến đây sao?”
“Đúng vậy.” Bạch Hoàng Lân gật đầu, vẻ mặt vẫn không chút biểu tình.
Lúc này cảm xúc của Bạch Hoàng Quyết cũng rất khó đoán, sau một lúc trầm ngâm hắn mới tiếp tục hỏi: “Hoàng Chúc lúc này… đã …”
Bạch Hoàng Lân nhìn chằm chằm vào Bạch Hoàng Quyết, rất lâu sau hắn nói: “Là ngươi đúng hay không?”
Bạch Hoàng Quyết ngạc nhiên, hỏi ngược lại: “Đệ đang nói gì vậy?”
“Là ngươi phái người giết đại ca, đúng hay không?” Bạch Hoàng Lân lạnh lùng lặp lại lần nữa.
“Ngươi” Bạch Hoàng Quyết cười nhạt, “Bạch Hoàng Lân, ngươi đừng cắn bậy người khác.”
“Chẳng lẽ không phải ngươi sao? Chúng ta biết ngươi đã làm rất nhiều chuyện vì Bạch gia, nhưng ngươi không phải con trai ruột của cha ta, vì vậy ngươi ghen tị với đại ca, ghen tị hắn không làm gì vừa về đã có thể kế thừa vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2138995/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.