Có hương hoa quế bay tới, ánh trăng chiếu vào trong chén rượu, gió phất qua một cái, sóng lăn tăn trên mặt chén, ánh trăng lan tỏa.
Ngực Mộ Dung Khuê sôi trào, hơi thở nóng rực, không quan tâm gì nữa, chỉ muốn được nếm thử dung mạo kia.
Hô hấp nóng hổi của hắn phả vào môi Đỗ Mạn Thanh, mắt Đỗ Mạn Thanh lờ đờ say, liếc hắn một cái, đột nhiên vươn tay nâng cằm hắn lên, không cho hắn hôn xuống, cũng cẩn thận quan sát nhận biết gương mặt hắn, lẩm bẩm nói: "Không, ngươi không phải A Quy."
"A Thanh, ta thật sự là A Khuê của nàng!" Mộ Dung Khuê ôn nhu gọi tên Đỗ Mạn Thanh, gắn bó triền miên.
Trong khoảnh khắc Đỗ Mạn Thanh lại mơ hồ, tay nắm lấy Mộ Dung Khuê hơi lỏng ra, ngón tay phủ lên môi hắn, chần chờ hỏi: "Thật sự là anh?"
Mộ Dung Khuê dùng sức gật đầu, "Là ta!"
Lửa giận trong lòng Đỗ Mạn Thanh đột nhiên sôi trào, Thạch Quy tên tra nam này vậy mà cũng xuyên qua đến đây? Ngón tay nàng khép lại, nắm thành quyền, “bụp” một tiếng liền nện thẳng lên mũi Mộ Dung Khuê.
Một tiếng trầm đục vang lên, máu mũi văng vào trong chén rượu, một ly rượu trắng biến thành màu son.
“Oái!” Mộ Dung Khuê quát to một tiếng, vươn tay bịt kín mũi, lòng bàn tay ẩm ướt một mảnh, tất cả đều là mùi máu tươi.
“Quá đã! Cái mũi nở hoa rồi kìa!” Đỗ Mạn Thanh vỗ tay cười, đột nhiên lại nhào tới, ôm lấy vai Mộ Dung Khuê, một ngụm cắn vào vành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hau/2183047/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.