Đỗ Mạn Thanh suy nghĩ một lúc, liền vô cùng khúc chiết hỏi:” Trưởng công chúa họ gì?”
Thu Tình lúc này không hề kiêng kị, bật thốt lên đáp:” Dạ, họ Mộ Dung.”
Đỗ Mạn Thanh gật đầu, được rồi, cuối cùng cũng viết hoàng tử của mình họ Mộ Dung, đã biết họ rồi, còn không thể biết tên sao? Nàng suy nghĩ một chút, tên Trưởng công chúa chỉ có một chữ, vậy chắc là tên của Hoàng đế cũng chỉ một chữ thôi, hỏi một chút:” Tên của Hoàng đế là tên một chữ sao?”
Thu Tình không dám nhiều lời, chỉ một mạch gật đầu.
Trước đây, nàng có xem sách sử, thấy tên của người cổ đại, đặc biệt là tên của các huynh đệ tỷ muội trong nhà đều sẽ có một chữ hoặc một nét giống nhau. Nàng lại hỏi:” Ở giữa tên của Hoàng đế không có tên đệm đúng không?”
Thu Tình vội vàng gật đầu.
Đỗ Mạn Thanh thấy vậy, nở nụ cười, khẳng định:” Ngươi biết chữ?”
Thu Tình vừa nghe xong, liền mở miệng giải thích:” Phụ thân nô tỳ biết chữ, lúc nô tỳ chưa tiến cung, cũng được phụ thân chỉ dạy vài phần, nên nô tỳ cũng biết vài chữ.”
Đỗ Mạn Thanh nghe được Thu Tình biết chữ, nàng thở phào thật to, biết chữ là tốt rồi.
Nàng cười tủm tỉm hỏi:” Được rồi, bây giờ ngươi không cần nói đầy đủ tên họ của Hoàng đế ra mà chỉ cần cho ta biết một chữ thì cũng không cấm kị gì. “
Thu Tình nghĩ cũng phải, lúc này đánh bạo nói:” Là do hai chữ tướng diệp ghép thành.”
Đỗ Mạn Thanh xoa tay, Aha, nguyên lai tên của Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hau/147750/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.