Thấy Dạ Quân Lăng như một con mèo bị người giẫm trung đuôi, cả người sững lại, Dạ Quân Minh chỉ nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, thả ly trà xuống, một bên cầm bút lông lên phê duyệt tấu chương, không quay đầu lại mở miệng nói.
"Sau này bổng lộc của ngươi giảm phân nửa!"
"A, Hoàng huynh, vì sao! ?"
Nghe thấy lời của Dạ Quân Minh, Dạ Quân Lăng không khỏi lớn tiếng la hét.
Dù sao giảm bổng lộc phân nửa! Đó cũng không phải là số lượng nhỏ!
Ngay lúc Dạ Quân Lăng đang kinh ngạc.
Dạ Quân Minh chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn bộ dáng hắn như trời sắp sập xuống, môi mỏng mở ra, nhàn nhạt nói.
"Ngươi không phải là rất có tiền sao! ? Một vòng tay cũng ba vạn lượng, chắc hẳn ngươi cũng không thiếu tiền, trẫm chỉ giảm phân nửa bổng lộc của ngươi, có cái gì không đúng sao! ?"
Dạ Quân Minh mở miệng, vẻ mặt vân đạm phong khinh .
Chỉ là Dạ Quân Lăng nghe lại lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.
Bất quá, hắn cũng biết Dạ Quân Minh là vì hắn mua vòng tay ba vạn lượng cho Thái hậu.
Nói đến cái vòng tay kia, thời điểm mua thì không cảm thấy gì, chỉ là hiện tại biết được là đồ giả, Dạ Quân Lăng liền bắt đầu đau lòng.
Dù sao ba vạn lượng mua phải hàng giả, cho dù là ai cũng sẽ đau lòng!
Bây giờ, vết thương trong lòng hắn còn chưa khỏi hẳn, việc Dạ Quân Minh làm lúc này, không thể nghi ngờ là sát muối lên vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hau-xinh-dep-lanh-hoang-khom-lung/1902160/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.