"Anh chỉ muốn xem, cái tên chuyên tư vấn tình cảm cho người ta sẽ làm được gì thôi."
"Ha... cũng không làm ăn được gì hết, thất vọng."
Quân Yên bật cười vì trò trẻ con này của hắn cô nở nụ cười xấu hổ nói với tiểu Hinh:
"Em cứ lên phòng Trần Tuân mà lấy nhé."
Đăng cô quay sang kéo Trần Tuân đứng lên lôi đi, vừa đi vừa mắng giảng hết đạo lý trên trời dưới đất còn nhắc lại những chuyện cũ của hắn và cô ra để chứng minh rằng Trần Tuân cũng chẳng làm ăn được gì hết.
Chí Dương thay đồ xong nhìn vẻ mặt muốn đuổi người của tiểu Hinh hắn liền không muốn rời đi chút nào, thật sự sau khi xác định quan hệ yêu đương với cô hắn chỉ muốn ngày ngày đêm đêm được ở cùng cô, nhưng hắn biết giữa hai người có chút khó khăn khi cô vẫn còn công việc ở đây, hắn hiểu rõ.
"Về đi chứ, đứng đó nữa." Thấy Chí Dương vẫn bịn rịn không dứt, cô liều nhướng mày đuổi.
Nhưng trong ánh mắt trong trẻo kia không giấu nổi sự tiếc nuối trong đó, cô gái nhỏ này cũng giống hắn vừa được thần tình yêu bắn trúng cho nên vẫn không muốn rời người thương của mình.
Trần phu nhân đứng trong nhà nhìn ra cổng lớn bất giác cười, bà lắc đầu cảm thán một câu:
"Con gái trong nhà cuối cùng cũng phải gả đi rồi, ôi chao..."
Ngày lại qua ngày, thời gian quá thật nhanh lấy đi của chúng ta rất nhiều thứ, nước mắt, tuổi trẻ và những ký ức cũ. Chớp mắt hắn và cô đã quen nhau được bốn tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722284/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.