"Nhớ em, nên đến."
"..."
Nói gì vậy không biết!
Nguyên Tâm đỏ mặt, không dám nhìn hắn. Bên má truyền đến cảm giác ấm áp, là A Thành áp tay lên má cô cưng chiều vuốt ve.
Thời gian sống chung vừa qua tuy không phải thường xuyên gặp mặt nhưng hắn cảm thấy mình và cô phù hợp đến kì lạ, có lẽ là định mệnh hai người bọn họ đã bị sợi dây đỏ trói buộc từ lâu rồi.
Hắn nhận ra hắn thích cô, từ thích đó dần dần lớn lên trở thành yêu. Hắn có một khát khao mãnh liệt muốn được ở cạnh cô, mãi mãi.
"Em xong việc chưa, mình về nhà nhé?" A Thành cười nói.
Nguyên Tâm xấu hổ nhưng không đẩy bàn tay đang làm loạn trên má cô ra, ngược lại còn rất thích thú hưởng thụ hơi ấm của hắn. Cô gật đầu, đáp:
"Xong rồi, chờ em lên lấy đồ."
"Đi đi..."
Nguyên Tâm chạy trối chết, A Thanh nhìn bóng dáng của cô biến mất mà bật cười. Ngay từ đầu khi bố mẹ nhắc đến hôn sự của cô và hắn A Thành đã phản đối kịch liệt, tức giận không thôi. Vậy mà không ngờ, trải qua mấy tháng sống chung hắn lại tự vả một cú thật là đau.
Nhưng cú vả này cho dù đau hắn cũng chấp nhận, còn vui vẻ chấp nhận là đằng khác.
A Thành đưa cô đi ăn khuya sau đó cùng trở về nhà, trên đường về cả hai rơi vào im lặng. Dường như bọn họ cảm nhận được mối quan hệ này đang thay đổi, còn theo một hướng mà cả hai không ngờ đến.
Ban đầu chỉ thuận theo ý bố mẹ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722272/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.